Chương 11

Lần này tôi nghe rất rõ bên ngoài có người đang khẽ gọi tên tôi: “Đồng Đồng, Đồng Đồng, mở cửa ra.”

Thanh âm rất quen thuộc, nhưng tôi không nhớ rõ đó là ai. Đợi đến khi tôi nhớ ra thanh âm này là của ai tôi liền cứng đờ cả người. Đây khổng phải là tiếng của bà Vương đấy sao? Bà ấy đã chết cách đây vài ngày rồi, hay là bà ấy vẫn cho rằng tôi chính là người đã “giết chết” bà ấy?

Chuyện này thực sự là đã làm tôi sợ muốn chết. Tôi muốn gọi ba mẹ nhưng lại sợ không có tác dụng gì, ngược lại còn hại bọn họ. Lại nói, không phải bà cô tôi có cái mũi rất thích sao? Thoáng cái đã có thể ngửi thấy âm khí trên người tôi, bây giờ sao lại không ngửi thấy mùi của xác chết chứ? Nhưng bây giờ không phải là thời điểm thích hợp để nói những cái này, bởi vì tôi nghe thấy tiếng bà Vương đang đập cửa uỳnh uỳnh.

Trong lòng tôi đã sợ hãi đến cực điểm, cũng chẳng quan tâm đến cái gì nữa, liều mạng hô: “Cứu mạng.”

Bà Vương dừng lại động tác đập cửa, cuống quýt nói: “Cháu đừng hô, cháu đừng hô.”

Giọng điệu của bà Vương còn gấp gáp hơn cả tôi, sợ tôi gọi mọi người tới.

“Ta không có ác ý, ta chỉ muốn giúp cháu với cháu gái ta.”

Giọng nói của bà Vương có chút nghẹn ngào: “Ta biết ta chết là do ma quỷ hại chết. Cháu gái của ta cũng thế.”

Bà ấy thật sự không có ác ý sao? Tôi không tin, vẫn núp ở trên giường như cũ: “Bà đã biết rõ nguyên nhân mình chết rồi vậy bà còn đến tìm tôi làm gì? Nếu bà không đi ta sẽ hét lên đó.”

“Thời gian không còn nhiều nữa, chúng ta mau đi thôi, Thanh Trần Tử sắp về rồi.”

“Chúng ta” ? Tôi sững sờ, bà ấy muốn mang tôi đi ư? Bà ấy định mang tôi đi đâu? Còn nữa, “Thanh Trần Tử” không phải là biệt hiệu của bà cô sao? Bà ấy nói bà cô không có ở nhà thì tôi tin, bằng không thì bà ấy cũng không dám tới đây tìm tôi một cách trắng trợn như vậy. Nhưng nửa đêm rồi bà cô còn đi đâu chứ?

Trong đầu tôi hiện giờ đã tràn đầy nghi hoặc. Bà Vương nói: “Chỉ chốc lát ta không thể nói rõ ràng mọi chuyện được, cháu đi theo ta, ta sẽ không làm hại cháu đâu.”

Bất luận bà ấy có dùng giọng điệu cứng rắn hay mềm mỏng, tôi đều không đi ra ngoài, hơn nữa tôi còn uy hiếp bà ấy, nếu bà ấy không đi tôi sẽ hét lên.

Đang nói, bỗng uỳnh một tiếng. Cửa phòng tôi bị bà Vương đạp đổ. Bà ấy trực tiếp xông vào nắm tay tôi bỏ chạy. Tôi căn bản còn chưa kịp phản ứng đã bị bà ấy kéo đi một đoạn đường khá xa.

Tôi vừa đứng vững, bà Vương liền nói: “Cháu xem, nếu như ta thật sự muốn hại cháu ta còn có thể để cho cháu nói nhảm nhiều như vậy sao?”

Tôi vừa định nói chuyện thì bà Vương liền làm ra động tác đừng lên tiếng, rồi sau đó bà ấy kéo tôi núp vào một bụi cây. Một lúc sau tôi liền trông thấy bà cô đi từ phía sau núi tới. Bà ấy đi rất vội vàng, hình như đang mải mê suy nghĩ chuyện gì đó nên không phát hiện ra có người đang ngồi xổm ở bụi cỏ ven đường.

Tôi cảm thấy bà cô có chuyện đó gạt tôi, không đáng tin, còn bà Vương thì tôi tin bà ấy sẽ không làm hại tôi cho nên tôi đã không phát ra tiếng động nào.

Đợi bà cô đi xa, bà Vương mới thần thần bí bí nói với tôi: “Cháu đoán bà ta đã đi đâu?” Không đêợi tôi trả lời, bà ấy đã nhỏ giọng nói tiếp: “Bà ta ra phía sau núi gặp quỷ đó.”

Đây không thể nghi ngờ chính là một cái tin tức nặng ký. Hình như mọi chuyện càng ngày càng trở nên phức tạp rồi. Phía sau núi có quỷ? Hơn nữa còn có liên quan đến bà cô?

“Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?”

Tôi vô cùng nghi hoặc. Xế chiều hôm nay bà cô còn nói sẽ không nhúng tay vào chuyện này, cũng không cho phép tôi nhúng tay, thế nhưng tại sao nửa đêm bà ấy lại vụng trộm ra phía sau núi?

“Ta cũng không rõ lắm.” Bà Vương lắc đầu, sau đó nói: “Chỉ biết là hình như bà ta ra sau núi tìm cái gì đó.”

“Bà Vương, sao bà lại trở về để tìm hiểu chuyện này?”

Tôi đứng im, bày ra bộ dáng nếu bà ấy không nói rõ ràng thì tôi sẽ không đi đâu cả. Tôi không tin người chết rồi còn có thể ở lại dương gian.

“Trong lòng ta có oán khí, chết không nhắm mắt, trừ phi giúp Linh Linh báo thù ta mới có thể ra đi yên ổn.” Nói xong, đáy mắt bà Vương hiện lên một tia âm tàn.

Bà Vương dẫn tôi tới cửa nhà Bạch Tuyết: “Chúng ta tìm Bạch Phong hỏi han tình hình thế nào đã. Hắn cũng là bị kéo vào chuyện này.”

Lời bà ấy nói rất hợp ý tôi nên tôi cũng không cự tuyệt.

Nhờ có bà Vương nên chúng tôi có thể nhẹ nhàng vào nhà Bạch Tuyết, tìm được phòng ngủ của Bạch Phong. Nhưng trên giường chỉ có mỗi mình vợ của Bạch Phong, tìm khắp nơi trong nhà cũng không thấy ông ấy đâu.

Tôi với bà Vương liếc nhìn nhau, sau đó lại lặng lẽ đi ra ngoài.

“Xem ra tối nay không phát hiện được cái gì rồi, cháu về trước đi, đêm mai chúng ta sẽ lại tới đây.”

Thấy tôi do dự chưa đáp ứng, bà Vương liền cười ẩm hiểm: “Ngày mai cháu tới, ta cho cháu biết một chuyện.” Nói xong, bà ấy còn bổ sung thêm một câu: “Về bà cô của cháu.”

Tôi bán tín bán nghi nhìn chằm chằm vào bà Vương. Tôi cảm thấy sau khi bà Vương chết, cả người liền u ám hơn trước.

“Cái đó thì nói sau đi.” Tôi không có lập tức đồng ý với bà ấy, dù sao hiện giờ tôi cũng chưa hoàn toàn tin tưởng bà ấy.

Tôi rón ra rón rén về nhà. Vừa mới vào cửa, tôi chợt nghe thấy một tiếng quát lạnh: “Hơn nửa đêm rồi, cháu đi đâu thế hả?”

Tôi hoảng sợ, nhìn lại thì thấy là bà cô, tôi cười gượng nói: “Lúc đi vệ sinh cháu trông thấy cửa mở nên đi ngoài xem thử có chuyện gì không.”

Đêm nay bà ấy cũng không có nhà ở, chính mình nói dối vậy mà lại còn đến chất vấn tôi.

Hai mắt bà cô sáng như đuốc, nhìn chằm chằm vào tôi. Có thể thấy rõ bà ấy không tin lời tôi nói. “Cháu nên sống an phận một chút, đừng có kết bạn với những người không nên kết. Nếu xảy ra chuyện gì ta cũng mặc kệ cháu.”

Nói xong, bà ấy còn trừng mắt với tôi một cái rồi mới trở về phòng. Nhìn bóng lưng rời đi của bà cô, tôi không ngờ bà cô lại dễ dàng bỏ qua chuyện này như vậy.

Có lẽ biết rõ sắp tới mình sẽ lại gặp phải phiền phức nên vừa lên giường năm, nhắm mắt chưa được bao lâu thì tôi đã ngủ say. Lần này ôi lại mơ tới mình tới chỗ kia. Đó đích thị chính là khu rừng trúc ở sau núi.

Tạ Linh Linh đứng cạnh khu rừng, hét lên tới tôi: “Mày mau rời khỏi đây đi, chậm thêm chút nữa là không kịp đâu.”

Khó khăn lắm tôi mới mơ thấy Tạ Linh Linh, sao có thể rời đi một cách đơn giản như vậy được?

“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, là ai đã hại chết mày?” Tôi tiến lên hai bước hỏi.

Tạ Linh Linh lắc đầu, chỉ vào dưới chân mình.

Tôi không hiểu cô ấy có ý gì, mãi đến khi nhìn tôi khi thấy cỗ thi thể nằm dưới chân Linh Linh, tôi mới kinh hoảng không thôi.

Đó là thi thể của Bạch Phong!

Tôi với bà Vương tìm mãi cũng không thấy ông ấy đâu, thì ra là ông ấy đã rồi, chết ở sau núi.

“Tất cả những người liên quan đều trốn không thoát đâu.”

Tạ Linh Linh lẩm bẩm nói, sau đó cô ấy kích động nắm lấy tay tôi: “Mày mau rời khỏi đây đi, chạy thật xa vào. Mày đi...”

Không đợi Linh Linh nói cho tôi biết nơi tôi nên đi, một cơn gió lạnh buốt đã thổi qua. Tạ Linh Linh quay đầu nhìn, một đám khói đen đang xông thẳng về phía chúng tôi. Tạ Linh Linh hét lên, cô ấy đứng chắn trước người tôi rồi đột nhiên đẩy tôi ra xa, tôi thoáng cái giật mình tỉnh lại.

Đám khói đen này cũng không có gì là xa lạ với tôi, cả hai lần mơ thấy Tạ Linh Linh cũng đều kèm theo đám khói đen này. Tạ Linh Linh hình như rất sợ nó.

Tôi cũng không quên được đám khói đen này ở trong một cái bàn tay lớn.

Tim tôi nhảy loạn. Tôi bàng hoàng ngồi dậy, trông thấy trên bức tường đối diện không biết từ lúc nào có một loạt chữ bằng máu: “Không nên tin bất luận kẻ nào!”

Tôi vừa nhìn xong, những chữ viết bằng máu liền từ tù biến mất, không còn lưu lại một dấu vết nào trên tường.

Hot

Comments

san layky 🌅

san layky 🌅

ngu quá trời ơi sắp

2024-01-11

0

Mononoke

Mononoke

Nguuuuuu

2023-12-29

0

fhangh

fhangh

hay quá nha 😘❤

2023-06-28

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play