(Tạm Ngưng) [BL] Nan Trắc
Chap 3 Đôi lời hỏi han
quản gia
Tiên sinh, ở ngoài nắng nóng, nên vào trong nhà thôi
Hứa Thương Định hơi gật đầu, xem như đã biết
hắn khó được mà dùng giọng nhẹ nhàng nói với Hứa Ngạc Bối
Hứa Thương Định
Cùng nhau vào.
Hứa Ngạc Bối như được cổ vũ, len lén lấy hết dũng khí vươn tay bắt lấy bàn tay của ba mình
Hứa Ngạc Bối
Con nắm tay ba ba được không ạ?
nhìn mặt mũi thiếu niên đỏ bừng, trông có vẻ phấn chấn hơn lúc ban đầu, Hứa Thương Định thế nhưng phá lệ đồng ý
Hứa Ngạc Bối
/thầm vui/"Ba ba cũng dễ ở chung thật"
Hứa Ngạc Bối
"Không đáng sợ giống như trong lời đồn"
nghĩ vậy, cậu bất giác ôm chặt cánh tay hắn hơn
Hứa Thương Định
/rũ mắt//chậm rãi bước đi/
chỉ là đơn thuần tiếp xúc với cậu nhóc, vậy mà cứ như có dòng diện lưu chuyển từ tay đi ra khắp người
Hứa Thương Định
Bao nhiêu tuổi?
Hứa Ngạc Bối
Dạ, con 17 tuổi
Hứa Ngạc Bối
Cũng... không bao lâu nữa là 18
Hứa Thương Định
Nhìn giống 16
Hứa Ngạc Bối
/hơi hụt hẫng/
ba không biết tuổi của cậu sao?
nếu biết vì lý do gì có cậu, vậy thì nên rõ số tuổi hiện giờ của cậu chứ?
chưa để cậu nghĩ thêm, Hứa Thương Định đã hỏi tiếp
Hứa Thương Định
Còn đi học đúng chứ?
Hứa Thương Định
Dự định như thế nào về kỳ thi lên đại học?
Hứa Ngạc Bối
Con có suất tuyển thẳng, nên không cần dựa vào kỳ thi
Hứa Ngạc Bối
Ba ba cho con học tiếp được không?
Hứa Ngạc Bối
Mợ nói muốn con từ bỏ việc tuyển thẳng, để đi làm kiếm tiền
Hứa Thương Định
Ngạc Bối, con nên nhớ
Hứa Thương Định
/trầm giọng/Đã đoạn tuyệt, thì từ nay chỉ là con cháu nhà này!
Hứa Ngạc Bối hơi sợ hãi sự lạnh lẽo trong mắt của Hứa Thương Định, nhưng đồng thời, cậu cũng kịp phản ứng lại mà đáp
Hứa Ngạc Bối
Con biết rồi ạ
Hứa Thương Định
/xoa đầu cậu/
Hứa Thương Định không bảo thêm gì, cứ thế nhanh chóng tách ra khỏi cậu
quản gia
Cậu chủ nên về phòng của chính mình
quản gia
Tiên sinh cũng cần nghỉ ngơi
Hứa Ngạc Bối
/thở dài/Dạ vâng.
kỳ thật cậu còn muốn ở bên cạnh huyết thống chí thân của mình nhiều hơn một chút
một đoạn đường, dù thả chậm bước chân, nhưng vẫn không đủ đối với đứa trẻ thiếu thốn tình cảm như cậu
Hứa Ngạc Bối
/đi về hướng cầu thang khác/
sau khi trở về phòng, Hứa Ngạc Bối lập tức lấy ra quyển nhật ký đã theo mình bấy lâu nay ra
cậu tiếp tục viết nên câu chuyện của ngày hôm nay
Ngày xx tháng yy năm zz.
Hôm này gặp ba ba, trong lòng cảm thấy vui khó tả.
Còn tưởng rằng ba ba sẽ chướng mắt mình, một đứa con đi ra từ nơi huyện thành nhỏ. Ghét bỏ mình, vì cậu mợ đã lợi dụng để lên báo bêu xấu tống tiền. Không nghĩ tới, cả hai vẫn có thể gần gũi nói chuyện.
Nếu có thể ở bên cạnh ba ba lâu thêm một chút thì tốt rồi, gặp gỡ ngắn ngủi đối với mình là chưa đủ.
lướt sơ qua những gì cậu viết lại trong khoảng thời gian trước, chưa bao giờ thấy một niềm vui nào xuất hiện
bởi nếu có, rất mau cũng sẽ bị dập tắt bởi cậu mợ trong nhà
Hứa Ngạc Bối
/cất vào ngăn kéo/
Hứa Ngạc Bối rời bàn, hai ba bước chân đã nhảy lên trên chiếc giường rộng rãi êm ái
dáng vẻ của cậu vừa có chút tinh nghịch của trẻ con, vừa có sự đáng yêu, ngây ngô đọng lại của thiếu tiên tuổi 17
Hứa Ngạc Bối
Tuy coi như nhờ cậu mợ mà mình được đến đây
Hứa Ngạc Bối
Nhưng mình tuyệt đối không tha thứ cho họ đâu
cùng lắm là cả đời không qua lại, lẫn nhau xem như người dưng
đó là suy nghĩ đơn giản của cậu
metraithikhoiban
vị đó, mà sau này bị HTĐ 0 thg tiếc lôi lên 🛌 cho = đc
Comments
❦°Hạt Dẻ°❦
nghĩ là thấy đã r😋, +1 ☕ làm động lực nho~
2025-04-30
1