Chu Hàng__Cực 2

____
Căn phòng im lặng Chỉ còn tiếng nức nở yếu ớt vang vọng.
gã và hắn ngồi trên ghế sofa cũ kỹ, vắt chéo chân thảnh thơi, như hai vị vua cao cao tại thượng. Điếu thuốc kẹp giữa ngón tay, khói thuốc lượn lờ vẽ nên những vòng tròn mờ ảo.
Dưới chân họ, cậu bé nhỏ nhắn đang quỳ rạp xuống nền nhà lạnh buốt.Hai tay siết chặt lấy ống quần của hắn, giọng khàn khàn, cầu xin trong tuyệt vọng:
Trương Cực
Trương Cực
Xin các anh... tha cho cha em... xin đừng làm hại ông ấy... //Từng lời nghẹn ngào, nước mắt trượt dài trên gương mặt trắng mịn như sứ //
hắn nhướng mày, cúi xuống, ngón tay thô ráp luồn vào cằm cậu, nhấc bổng khuôn mặt đẫm nước mắt ấy lên.Ánh mắt hắn lạnh lẽo, tựa như đang nhìn một món đồ chơi thú vị vừa vớ được.
Tả Hàng
Tả Hàng
Cầu xin tụi tao? // cười nhạt, thổi một làn khói vào thẳng mặt cậu //
gã ngồi bên, lười biếng gác chân lên bàn, ánh mắt tối om chăm chú quan sát.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Khóc đến đáng thương vậy cơ à~ // nheo mắt, tay chống cằm, giọng kéo dài, lạnh lùng mà giễu cợt //
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Ngày xưa từ chối bọn tao, bây giờ lại quỳ khóc trước mặt tụi tao? // môi cong lên một nụ cười lạnh buốt //
Cậu bé run rẩy, môi cắn chặt đến bật máu.Dưới ánh đèn vàng ảm đạm, thân hình nhỏ bé của cậu càng trở nên mong manh đáng thương.
Tả Hàng
Tả Hàng
// ghé sát lại, thầm thì bên tai cậu // Nếu muốn cha em sống... ngoan ngoãn nghe lời đi ❄️
Cậu bé run rẩy, nước mắt lăn dài trên gương mặt non nớt.Dưới ánh nhìn sắc lạnh của hai gã, cậu chỉ có thể nghẹn ngào gật đầu, ngoan ngoãn quỳ thấp hơn, hai tay siết chặt gấu quần họ, như bám víu lấy chút hy vọng cuối cùng.
Trương Cực
Trương Cực
Vâng... em nghe lời... // giọng khàn khàn //
Gã khẽ nhướng mày, vẻ lạnh lùng nơi đáy mắt tan biến đôi chút.Gã vươn tay, luồn những ngón tay thô ráp vào mái tóc mềm mượt của cậu, nhẹ nhàng vuốt ve như khen ngợi một con thú cưng biết nghe lời.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Tốt lắm // bật ra hai chữ trầm thấp, mang theo sự hài lòng rõ rệt //
Tả Hàng
Tả Hàng
// cười khẽ, đưa tay búng nhẹ lên trán cậu một cái // Biết điều như vậy ngay từ đầu có phải tốt hơn không? // Giọng hắn nửa trêu chọc, nửa đe dọa //
Cậu bé rụt rè ngước lên, đôi mắt đỏ hoe ngập nước. Bàn tay nhỏ bé run rẩy đưa ra, nắm lấy tay áo hắn như cầu xin
Trương Cực
Trương Cực
Nhưng... mà còn cha em... // Giọng nghẹn lại, như sắp khóc, hai tay cầm chặt lấy tay hắn, níu kéo như một chú mèo con đáng thương //
hắn cúi người xuống, nở một nụ cười nửa như an ủi, nửa như tàn nhẫn.Hắn thản nhiên gỡ từng ngón tay yếu ớt của cậu ra, ánh mắt lạnh như băng nhìn xuống.
Tả Hàng
Tả Hàng
Chỉ cần em ngoan ngoãn // Hắn ghé sát vào tai cậu, thì thầm từng chữ chậm rãi // Cha em... sẽ không sao
Ngay lúc đó, từ phía sau vọng tới tiếng kêu yếu ớt
ba
ba
cực Nhi... đừng... đừng nghe lời bọn chúng... // kéo cổ tay cậu đứng dậy //
ba
ba
Con trai... nghe cha... đừng... đừng làm theo... // giật mạnh cậu về phía mình, đôi mắt đỏ ngầu //
ba
ba
là ba sai ,khi đã vây nợ bọn súc vật này là ba sai...
Nghe những lời hối hận yếu ớt từ miệng người đàn ông, sắc mặt hắn và gã lập tức trở nên cực kỳ khó coi. gã cười lạnh, rút điện thoại ra bấm số, giọng nói lạnh như băng
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Đến đây. Mang 'hàng' tới ❄️ 📱
Chỉ mấy phút sau, từ cửa ập vào một đám đàn em mặt mũi dữ tợn, tay lăm lăm gậy gộc, roi điện, cả những dụng cụ tra tấn rỉ máu lạnh lẽo. Không khí trong căn phòng lập tức trở nên ngột ngạt, căng thẳng như sắp nổ tung
hắn thong thả bước tới, cúi xuống ngang tầm mắt người đàn ông đang run rẩy dưới đất.
Tả Hàng
Tả Hàng
// nhếch môi, cười lạnh // Ông nghe rõ đi ,Một là, bây giờ để đàn em tôi chơi chết ông tại chỗ này Hai là, ngoan ngoãn dâng con trai yêu quý của ông cho chúng tôi❄️
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
// khinh miệt // chọn đi!
cậu sợ hãi nhìn quanh, cả người run cầm cập, hai tay nắm chặt vạt áo cha mình, nước mắt rơi lã chã. Cậu lắc đầu liên tục, không dám tin những lời tàn nhẫn ấy đang nhắm thẳng vào mình.
Trương Cực
Trương Cực
Không... đừng mà.. //thều thào van xin, ôm lấy cánh tay cha, toàn thân run lẩy bẩy //
Người đàn ông tuyệt vọng nhìn con, rồi lại ngước mắt nhìn đám người trước mặt. Bàn tay ông run lên bần bật, ánh mắt tràn đầy đau đớn, khổ sở, gần như sắp ngất đi vì tuyệt vọng.
Người đàn ông ôm lấy cậu siết chặt thân thể nhỏ bé đang run rẩy trong tay mình. Nước mắt ông không ngừng tuôn rơi, đôi vai gầy gò rung lên từng hồi vì đau đớn.
ba
ba
Cha xin lỗi… //ông nghẹn giọng // Tha lỗi cho cha… Cha không còn cách nào khác…
Trương Cực
Trương Cực
// lắc đầu, gào lên trong tiếng nấc // Không! Cha đừng! Đừng giao con cho bọn họ! Con xin cha mà...
Tả Hàng
Tả Hàng
//đứng phía sau, bật cười khinh miệt // Động lòng rồi à? Vậy để tao giúp ông quyết định!!
Hắn phất tay, đàn em phía sau lập tức bước lên, vung gậy như chuẩn bị ra tay.
Ngay khoảnh khắc đó, người đàn ông vội đẩy cậu về phía sau, dang tay chắn trước mặt cậu. Ông hít một hơi thật sâu, nhìn thẳng vào mắt hắn khàn giọng nói
ba
ba
Được… Tôi đồng ý… Tôi giao thằng bé cho các người
ba
ba
//nheo mắt, nhìn ông đầy nghi ngờ // Ông đừng giở trò
ba
ba
Tôi biết // cười khổ // Nhưng làm ơn… đừng động đến nó. Tôi chỉ còn mỗi nó trên đời này…
cậu sững người. Cậu ôm chặt lấy cha, không ngừng lắc đầu, gào khóc nức nở.
hắn ra hiệu, hai đàn em bước lên kéo cậu khỏi tay người ông ta Cậu vùng vẫy, gào khóc, nhưng không thoát được.
Người đàn ông quay mặt đi, bàn tay siết chặt thành nắm đấm, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
// cúi người bế cậu lên //
Trương Cực
Trương Cực
a hức..
gã bế cậu ra khỏi căn nhà nhỏ hắn bước sau, tay đút túi quần, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn người đàn ông vẫn quỳ rạp trong nhà, thân thể run rẩy tuyệt vọng.
Không ai ngoái đầu lại
Cậu vùng vẫy trong tay gã giãy giụa đến mức móng tay cào rách da thịt gã, nhưng chỉ nhận lại cái siết chặt đến nghẹt thở.Đến sân, chiếc xe đen đã đỗ chờ sẵn.Cửa xe bật mở.
hắn đi trước, lạnh lùng giật lấy cánh tay cậu từ gã, thô bạo lôi cậu đến cạnh xe.Không chút thương tiếc, hắn thẳng tay quăng cậu vào ghế sau như vứt một món đồ.
Ầm— cửa xe đóng sập lại, tiếng kim loại nặng nề vang vọng
Cậu đập mạnh vào ghế, đau đến mức gần như ngất đi. Tầm mắt cậu mơ hồ, chỉ còn thấy hai bóng người cao lớn bước lên ghế trước, tiếng động cơ khởi động, chiếc xe lao vút đi, bỏ lại căn nhà đơn sơ và người cha gục ngã phía sau.
Hot

Comments

🥜 Đậu Nành 🥜

🥜 Đậu Nành 🥜

H thì lương tâm đã bị cún nhai

2025-06-10

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play