[AllRhyder] Không Thể Thương Yêu Tôi Sao?
Chap 2
Căn phòng trắng toát, lạnh buốt như xác chết, ngập trong mùi thuốc sát trùng nồng nặc
Quang Anh nằm bất động trên bàn kim loại, cơ thể đầy vết thâm tím và những vết cào mới rướm máu
Dây da siết chặt hai cổ tay gầy guộc vào khung giường. Cổ chân em cũng bị khoá cứng, để ngửa hoàn toàn ra như một món đồ trưng bày
“Đơn vị số 04 có dấu hiệu bất thường”
“Tiến hành kiểm tra toàn bộ hệ thần kinh ngoại vi”
Một bàn tay đeo găng đen thô bạo nắm lấy cằm em, xoay mạnh sang trái, rồi sang phải. Như kiểm tra một món hàng
Trần Minh Hiếu
Bị làm sao?
Hoàng Đức Duy
Quang Anh khóc đấy
Hoàng Đức Duy
Mày tin không?
Minh Hiếu nghiêng đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt xám tro đang mở trừng trừng nhìn lên trần nhà – trống rỗng, tuyệt vọng
Trần Minh Hiếu
Cần reset hệ thần kinh
Trần Minh Hiếu
Nếu để lâu, nó sẽ sinh ra phản ứng cảm xúc không kiểm soát
Hắn rút từ túi áo ra một sợi dây dẫn mỏng màu bạc, cắm sâu vào ổ kết nối sau gáy Quang Anh. Một dòng điện lạnh buốt chạy xuyên qua xương sống em
Cơ thể Quang Anh co giật dữ dội
Cổ họng khẽ run lên, như muốn phát ra tiếng thét – nhưng chỉ có sự im lặng nặng nề
[XÁC NHẬN RESET? TẤT CẢ DỮ LIỆU CẢM XÚC SẼ BỊ XOÁ VĨNH VIỄN]
Hoàng Đức Duy
/nhìn Quang Anh với ánh mắt thích thú như đang xem một con chuột bị thí nghiệm/
Hoàng Đức Duy
Tội nghiệp bé con
Hoàng Đức Duy
Chỉ mới khóc thôi mà đã sắp bị tẩy trắng rồi
Trần Minh Hiếu
Tội nghiệp gì chứ? /định ấn vào nút reset/
Nguyễn Quang Anh
...đừng...
Nó như một cú đấm thẳng vào không gian chết chóc nơi này
Hoàng Đức Duy
Nó vừa mới van xin mày dừng lại đấy
Hoàng Đức Duy
Dễ thương chết mất
Cơ thể Quang Anh co rúm lại, bàn tay siết chặt đến mức các khớp tay bật máu
Môi em run rẩy. Một giọt nước mắt nóng hổi lăn dài xuống thái dương lạnh ngắt
Cơ thể robot này không được lập trình để biết sợ hãi
Nhưng mà cơ thể ấy lại run rẫy?
Là Quang Anh đang muốn phản sao?
Trần Minh Hiếu
/rút ống dẫn ra/
Hắn không muốn mất đi "thú vị" này quá sớm
Thay vào đó, hắn lấy ra một ống tiêm chứa dung dịch xanh đục, tiêm thẳng vào động mạch chủ trên cổ Quang Anh
Trần Minh Hiếu
Thuốc ức chế cảm xúc. Nhưng đau đớn… tao sẽ để mày cảm nhận trọn vẹn
Quang Anh giật mạnh, mắt mở to tuyệt vọng
Hệ thần kinh bị cưỡng ép đóng băng phần xử lý cảm xúc
Nhưng những cảm nhận từ da thịt – đau đớn, rát buốt, lạnh lẽo – vẫn còn nguyên
Trần Minh Hiếu
Từ giờ, mày sẽ chỉ có thể khóc
Trần Minh Hiếu
Không hận thù
Trần Minh Hiếu
Không tức giận
Trần Minh Hiếu
Chỉ biết khóc
Trần Minh Hiếu
Nghe rõ đấy
Trần Minh Hiếu
/quay lưng bỏ đi/
Hoàng Đức Duy
Đừng lo bé yêu
Hoàng Đức Duy
Anh sẽ chơi với em kỹ càng trước khi em chết dần chết mòn trong cô độc
Quang Anh nằm trơ trọi trong bóng tối, xiềng xích trói chặt, cơ thể đau nhức, linh hồn mục ruỗng từng chút một
Một tiếng nấc nghẹn ngào bật ra khỏi môi em
Chỉ có nước mắt thấm đẫm tấm kim loại lạnh buốt dưới đầu em
Jel lieie
Dành ra 2 tháng luyện văn
Jel lieie
Có tệ lắm khong?
Comments