5. Chu Cực 3 end

mẹ em
mẹ em
// khóc lóc, giọng khàn đặc // Xin Chu thiếu gia tha mạng... Chúng tôi cũng chỉ là... chỉ là...
Bốp!!
Một cái tát vang dội giáng xuống, má bà Trương lập tức sưng đỏ.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
// lạnh lẽo nhìn xuống // Không nói?
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
// Hắn quay đầu ra lệnh //Chặt tay hết Con Mẹ Nó đi ❄️
Cả căn phòng như đóng băng
Ông Trương hét toáng lên, quỳ rạp xuống sát đất
ông Trương
ông Trương
Đừng! Đừng! Tôi nói! Tôi nói! Trương Cực... nó đang ở sân bay // run rẩy //
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
// ánh mắt tối sầm // MẸ NÓ BẮT SỐNG TRƯƠNG GIA VỀ HẾT CHO TAO❄️
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Ba Mẹ về trước đi ❄️
bà Chu
bà Chu
con tính...
ông Chu
ông Chu
thôi bà..
_____
Trương Cực
Trương Cực
còn lâu lắm mới lên máy bay được..
Trương Cực
Trương Cực
// suy nghĩ // không biết ba mẹ và cậu ấy sao rồi
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Ha~ Tìm thấy em rồi Vợ Nhỏ // cúi sát vịnh hai tay lên vai cậu, thì thầm //
Trương Cực
Trương Cực
Hức.. anh // giật mình //
Trương Cực
Trương Cực
anh đi ra đi // lùi xa //
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
// đi lại //
cứ thế cậu lùi thì anh tiến
nv
nv
// đánh ngất cậu //
Trương Cực
Trương Cực
ưm // ngất //
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
// đỡ cậu // tốt~
_________
Trương Cực
Trương Cực
ưm~// khẽ rên lên một tiếng, mí mắt run rẩy mở ra //
Mùi máu tanh xộc thẳng vào mũi.
Cậu giật mình ngồi bật dậy — rồi lập tức cảm giác toàn thân ê ẩm khiến cậu phải khựng lại.
Ánh mắt mơ hồ dần rõ nét. Cậu nhìn thấy mình đang nằm trên một chiếc giường rộng lớn, mềm mại, căn phòng trang trí lộng lẫy
Nhưng điều khiến cậu chết lặng không phải căn phòng.
Mà là cảnh tượng ngay dưới sàn nhà.
Ba, mẹ, và anh trai cậu — toàn thân bê bết máu, bị trói chặt, quỳ gục trên nền đất lạnh lẽo
Cạnh đó, mấy tên vệ sĩ áo đen đứng nghiêm, tay lăm lăm roi da và gậy sắt, ánh mắt lạnh như băng.
Trương Cực
Trương Cực
// toàn thân run lẩy bẩy ,lắp bắp //Ba... mẹ... Anh...
Giọng cậu vỡ ra, tuyệt vọng và run rẩy.Ngay lúc đó, cánh cửa lớn phía sau bật hắn bước vào.
Ánh mắt hắn lười biếng lướt qua cậu, khóe môi cong nhẹ, nhưng sát khí lạnh toát không hề che giấu. Hắn chậm rãi bước tới, ngồi xuống mép giường, ngón tay thon dài vươn ra nâng cằm cậu lên
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Vợ , tỉnh rồi sao?
cậu rùng mình, không dám tránh né, chỉ biết cắn môi, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ và cầu xin.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
// cười nhạt, thì thầm bên tai cậu // Xem đi Tất cả đều là lỗi của em đấy~
Trương Cực
Trương Cực
// rưng rưng, giọng run bần bật // Đừng... Đừng đánh họ... Tôi... tôi nghe lời... tôi ngoan...mà
hắn nhướng mày, ra hiệu cho vệ sĩ tạm dừng tra tấn
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
// cúi sát hơn, gằn giọng // Vậy thì ngoan. Ở lại bên tôi, đừng nghĩ tới chuyện chạy trốn nữa❄️
Trương Cực
Trương Cực
// siết chặt vạt áo, gật đầu liên tục // Tôi... tôi không đi nữa... Tôi hứa...
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
// khẽ cười, vuốt nhẹ má cậu như dỗ dành một đứa trẻ // Vợ Ngoan ~
Hot

Comments

...

...

e sợ con người anh r đó

2025-06-17

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play