[CHIẾN THẦN LẠC HỒNG] Sứ Mệnh Truyền Thừa!
Tập 3:
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
*chém xuống*!!!
/YÊU ĐIỂU/ Đại Bàng!
*Né qua*!!!
bỗng nhiên một tiếng voi gầm mạnh mẽ vang lên!!!
từ trong khu rừng, hàng trăm tượng binh lao ra chiến trường như những cỗ máy oanh tạc dẫm đạp lên xác của kẻ thù!!
/XUÂN THẦN/
*nhìn người đàn ông đó với vẻ chán ghét* Hừ!
từ giữa những con voi hung mãn, một người đàn ông cao lớn cưỡi một con ngựa toàn thân là sắt thép cứng cáp lao nhanh trên chiến trường đẫm máu.
người đàn ông trên cơ thể không một mảnh giáp mà chỉ có một vài mảnh vải che ở những nơi cần che, để lộ một thân hình cơ bắp tuyệt đẹp cùng với những vết sẹo là dấu tích của bao nhiêu trận chiến!
bí ẩn
*hô lớn* DẪM ĐẠP LÊN XÁC CỦA CHÚNG CHO TA!!!!
toàn quân tiến lên chiến trường đầy khối lửa, ở trên voi chiến , những cung thủ tinh nghệ nhất liên tục bắn cung xuống tiêu diệt kẻ thù, dù kẻ thù có trang bị những vũ khí mạnh mẽ nhưng cũng không thể dập tắt chiến ý máu lửa từ đại quân Văn Lang!!
bí ẩn
*liên tục dùng chiếc thương to lớn đánh vào kẻ thù*!!
/XUÂN THẦN/
*khinh thường* Phù Đổng Thiên Vương, tưởng mình ngầu lắm ấy!!
/PHÙ ĐỔNG THIÊN VƯƠNG/ Thánh Gióng
*nhìn xuân thần* còn người thì rất rảnh!?
/XUÂN THẦN/
đừng có ở đó mà lúc nào cũng chưng cái vẻ mặt chơi chơi đó với ta nha!!!
/PHÙ ĐỔNG THIÊN VƯƠNG/ Thánh Gióng
ồ vậy sao?
/PHÙ ĐỔNG THIÊN VƯƠNG/ Thánh Gióng
*chỉ một ngón tay vào má trái của mình và cười một cách kỳ lạ* hừ hừ!
/XUÂN THẦN/
*đỏ mặt tức giận bay đi*tên khốn ngươi chờ đó!!!
nói xong Xuân thần biến mất tăm!!
/PHÙ ĐỔNG THIÊN VƯƠNG/ Thánh Gióng
*cười trừ* chưa gì đã giận rồi à?
/HẠ THẦN/
*bụm miệng cười* hí hí, tỷ ấy giận nữa rồi!
/HẠ THẦN/
mau mà đi dỗ tỷ ấy đi!
/PHÙ ĐỔNG THIÊN VƯƠNG/ Thánh Gióng
hừ!! hà cớ gì phải đi dỗ nàng ta!?
/HẠ THẦN/
được rồi vậy thì chúc ngài may mắn đấy! *nói xong bay đi*
/PHÙ ĐỔNG THIÊN VƯƠNG/ Thánh Gióng
*tiếp tục lao vào chiến trường*
ở trên bầu trời những đám mây vẫn liên tục đánh ra những tia sét chói tai!
từng hơi thở dồn dập vang lên nhẹ nhàng trong không khí.
từng lời nói vang vọng như tiếng khóc than từ sâu trong tâm trí!!
Ta tự hỏi chính bản thân mình rằng !
đều đứng chung một chiến tuyến?
điều cùng bảo vệ một Giang Sơn?
ta phải chịu đựng việc bị coi là yêu quái!
tại sao các người được xưng tụng là những chư thần!!?
mà ta lại phải đứng chung hàng với bọn yêu ma quỷ quái thấp kém!
ta ghét khi bị bọn nhân loại mà ta đã bảo vệ gọi ta là yêu ma!
/MỘC TINH/ Nguyễn Đằng!
*dùng tốc độ cực nhanh lao khỏi đóng tàn tích và đến trước mặt thủy tinh*!!!!
/THỦY TINH THẦN CHIẾN/
*hoảng hốt* GÌ CHỨ!!!?
/MỘC TINH/ Nguyễn Đằng!
*dùng toàn bộ nỗi căm hận của mình vào một đòn đánh thẳng vào thủy tinh*GAAA!!
/THỦY TINH THẦN CHIẾN/
*vội lấy thương ra đỡ*!!!
/THỦY TINH THẦN CHIẾN/
!!!!!
cả cơ thể thủy tinh ngay lập tức bay ngược ra sau!!!
Cơ thể còn chưa bay được bao xa thì ngay giây sau!!!
Cả cơ thể thủy tinh bị những dây Leo cứng cáp siết chặt toàn thân!!!
những dây leo bị mộc tinh điều khiển mạnh mẽ đánh thủy tinh lúng vào sâu trong lòng đất!!!
bỗng nhiên cây thủy thương của thủy tinh vùng ra khỏi tay sau đó chém đứt hết tất cả dây leo!!
/THỦY TINH THẦN CHIẾN/
*mạnh mẽ lao ra khỏi mặt đất và thu lại cây thương*!!
/THỦY TINH THẦN CHIẾN/
*nhìn vào thủy thương ánh mắt vô cùng xúc động* cảm ơn nàng... tiểu Tú!
Cây thủy thương chỉ đáp lại bằng một ánh sáng nhẹ nhàng nhưng ấm áp!
/MỘC TINH/ Nguyễn Đằng!
*tiếp tục lao đến*GAA!!!!
mớ dây leo khổng lồ mạnh mẽ trồi lên mặt đất hủy hoại chiến trường từ phe địch lẫn phe ta khiến tổn thất trên chiến trường thiệt hại vô cùng lớn!!!
/ĐÔNG THẦN/
*cười khẩy* [BĂNG TIỄN]
PHẬP PHẬP PHẬP......!!!!!!!
Từng mũi băng phóng vào mớ dây leo khổng lồ khiến chúng ngay lập tức bị đóng băng tại chỗ!!
Những hỏa cầu với lượng nhiệt cao đâm mạnh vào những dây leo khiến chúng chênh lệch nhiệt độ mà vỡ vụn ngay lập tức!!!
ở một góc khác trên chiến trường
Binh Tôm /1/
*dùng tốc độ cực nhanh chém giết với gương mặt phấn khích*
Bỗng nhiên một bóng đen lao đến tấn công hắn!!
Binh Tôm /1/
*không kịp né*!!!!!!
Một âm thanh như kim loại mạnh mẽ va chạm vào nhau!!
Binh Tôm/2/
*dùng chiếc càng to lớn chặn lại đòn tấn công của kẻ bí ẩn* đánh lén là không tốt đâu!!!
Binh Tôm/2/
*hất mạnh khiến tên đó văng xa* !
Binh Tôm/2/
*bẻ khớp vai giọng bình thản* nhục nhỉ!?
Rết Tinh/thục nhĩ/
Nhục nhỉ cái mẫu thân nhà ngươi!
Rết Tinh/thục nhĩ/
đã nhắc bao nhiêu lần ta là thục nhĩ!!!!!!
Binh Tôm /1/
Ta thấy chẳng khác gì!
Binh Tôm /1/
Cũng ám chỉ ngươi cả thôi *giọng khinh bỉ*
Rết Tinh/thục nhĩ/
*tức giận lao đến* hai tên cẩu tài!!!!!!
Binh Tôm/2/
*dùng chiếc càng tấn công đến*!!!!!!
Binh Tôm /1/
*vung gậy lao đến*!!!
Cả ba cùng lúc lao vào trận chiến!!!
Những đoàn tấn công liên hoàn được tung ra mạnh mẽ!
Trên chiến trường, tất cả mọi người điều cực lực chiến đấu.
Tiếng đàn vẫn du dương giai điệu phục sinh!
nhờ sự xuất hiện của một số chư thần mà gần như toàn bộ quân lính ma thần tộc đều bị đánh bại một cách nhanh chóng!!!
các tướng lĩnh mà thần tộc thì do không địch lại nên đành phải rút lui về địa cứ!
mọi người đang thu xác của những chiến binh đã tử trận !
bí ẩn
Binh lính: Mọi người nhanh chân lên!
bí ẩn
Binh lính: đưa những người bị thương nặng vào chữa trị!
Binh Tôm/2/
*ngồi băng bó vết thương trên cánh tay* con rết đó công nhận mạnh thật!
Binh Tôm /1/
*hít đất với tư thế trồng cây chuối* cây thương của ta cũng bị phá nát rồi!
NGƯ TƯỚNG
nên nhớ đó vẫn chưa phải là dạng yêu thể chính của hắn!
trong lúc mọi người đang nói chuyện ở trong một túp lều kín đáo gần đó!
Ngọc Hoa Mị Nương /NỮ PHU SƠN THẦN/
*băng bó vết thương cổ tay*
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
*đi vào* hôm nay nàng vất vã rồi!
Ngọc Hoa Mị Nương /NỮ PHU SƠN THẦN/
Không sao, chỉ cần được giúp một ít sức cho mọi người thì chẳng đáng!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
Thật là, nàng đang có cốt nhục của ta!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
Nếu nàng sảy ra chuyện gì thì ta sẽ cảm thấy rất có lỗi!
Ngọc Hoa Mị Nương /NỮ PHU SƠN THẦN/
*nắm tay Sơn Tinh* Chàng đừng lo lắng, đứa trẻ này nhất định sẽ là sơn thần kế nhiệm!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
*gật đầu*Ừm!
sáng hôm sau ở trong túp lều lớn nhất, tất cả những gương mặt quan trọng đều đã xuất hiện!
mỗi người đều có gương mặt nghiêm túc Nhìn vào bản đồ đã được đánh dấu trên bàn!
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
*ánh mắt sắc lạnh*như mọi người đã thấy! trận chiến hôm qua chúng ta đã tổn thất quá nhiều!
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
và trong đó, thủy tinh đã bị thương nặng và mất một cánh tay!
/THỦY TINH/ Nguyễn giác!
*không nói gì*.
mọi người đều nhìn về phía Thủy Tinh!
thủy tinh hiện tại đã bị mất một cánh tay vì chiến đấu với mộc tinh, bây giờ cánh tay trái bị mất của hắn được bao quanh bởi dòng nước thay thế cho cánh tay!
Bên trong cánh tay được hình thành từ nước, từng mạch máu hiện rõ và có thể nhìn xuyên thấu!
/THỦY TINH/ Nguyễn giác!
không sao, chút vết thương nhỏ thôi!
/THỦY TINH/ Nguyễn giác!
không lâu là có thể hồi phục lại!
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
được rồi, chúng ta cũng không còn nhiều thời gian!
trận chiến hôm qua chúng ta đã tổn thất hơn 6.000 người!
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
trong đó hầu hết đều là người của một số bộ tộc lớn, có lẽ sau chuyện này phải cho họ một lời giải thích!
/PHÙ ĐỔNG THIÊN VƯƠNG/ Thánh Gióng
chuyện đó thì cứ để ta lo, có ta thì bọn họ có không muốn cũng phải nể mặt!
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
*gật đầu* ừm !
sau đó tất cả mọi người đã dùng cả một ngày để bàn chiến thuật và phân tích yếu tố địa hình chiến đấu sao cho phù hợp!
chiều hôm đó ngay khi mọi người vẫn đang trong phòng bàn kế sách thì một binh lính cưỡi ngựa lao vào!!
bí ẩn
Quân Tình báo: cấp báo! hoàng đế ma thần tộc đã có hành động !
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
hành động gì?
bí ẩn
Quân tình báo: một khoảng thời gian trước, tên ma thần đại đế, đã cử một lượng lớn binh lính bắt hơn 3.000 dân thường của hơn các bộ tộc khác nhau
bí ẩn
Quân tình báo: trong đó đã có hơn 40 tộc trưởng mất tích!
bí ẩn
Quân tình báo: *giật mình*!!!
chiếc bàn được làm bằng đá chỉ với một cú đập của vua Hùng đã bị vỡ làm đôi!
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
*ánh mắt vô cùng tức giận* rốt cuộc hắn đang muốn làm gì vậy hả!!!
Ngọc Hoa Mị Nương /NỮ PHU SƠN THẦN/
*vội vào an ủi*cha đừng quá kích động, sẽ ảnh hưởng đến thần thể!
tất cả mọi người ai nấy cũng đều tối sầm mặt như ám dạ!
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
*cố gắng khiến cho tâm trạng ổn định rồi lên Tiếng* đã điều tra hắn có mục đích gì chưa?
bí ẩn
Quân tình báo: *ấp úng*....
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
*nhíu mày* nói nhanh!
bí ẩn
Quân tình báo: bọn chúng có vẻ như muốn hiến tế 3.000 người dân!
bí ẩn
Quân tình báo: và theo những biểu hiện đó có lẽ bọn chúng định hiến tế họ vào lúc 12:00 đêm nay!
/PHÙ ĐỔNG THIÊN VƯƠNG/ Thánh Gióng
*đập bàn đứng dậy* tên ma thần khốn kiếp!
/THỦY TINH/ Nguyễn giác!
*đứng dậy* đúng vậy phải nhanh chóng đi cứu người!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
không được! chúng ta không kịp hành quân đến!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
nếu như đi không ngừng nghỉ thì cũng chỉ có thể nhanh nhất là 3:00 sáng!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
vậy nên chắc chắn không kịp!
/THỦY TINH/ Nguyễn giác!
vậy ý huynh là chúng ta phải trơ mắt nhìn họ chết hay sao!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
ta không muốn, nhưng nếu muốn họ sống phải tìm ra cách đến đó trước nửa đêm!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
đầu tiên là vượt qua phòng tuyến, thứ hai là cứu người trước mí mắt của tên ma thần đó!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
và cuối cùng là chúng ta không biết chúng có bắt họ để làm con tin hay không!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
e rằng muốn cứu được rất khó!
/PHÙ ĐỔNG THIÊN VƯƠNG/ Thánh Gióng
*siết chặt tay*!!
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
vậy thì còn cách nào khác không?
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
vẫn còn, nhưng con không chắc được không!
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
chỉ cần vẫn còn hi vọng thì chúng ta sẵn sàng đánh cược, không thể để hơn 3.000 dân thường nó xảy ra bất cứ chuyện gì!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
*thở dài* với tình thế này thì chỉ có thể nhờ vã cha con thôi!
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
*nhanh chóng đoán được*ý con là Cao Sơn Đại Vương!
cái tên vừa được thốt ra liền khiến tất cả mọi người trong phòng hít một hơi khí lạnh!
họ biết người đang được nhắc tới là ai, Sơn thần đầu tiên của Văn Lang, sức mạnh Cường đại và khủng khiếp , dư sức xóa sổ một quốc gia nếu muốn!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
đúng vậy!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
ông ấy có một thần khí là gương nghịch chuyển! nếu sử dụng chiếc gương đó thì có thể ngay lập tức đưa hàng ngàn Quân đến địa cứ ma thần trong nháy mắt!
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
ta hiểu ý con, nhưng nếu muốn mượn được nó là chuyện gần như là lên trời!
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
bởi vì Cao Sơn đại vương không bao giờ quan tâm đến những việc không có lợi cho bản thân mình!
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
nếu muốn cho mượn phải đưa ra một thỏa thuận có lợi nghiên về phía ông ta!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
vì vậy con mới nói là rất khó!
/HÙNG VƯƠNG THỨ 18/ Duệ vương!
được rồi vậy con hãy đi tìm ông ta, chỉ cần là điều kiện nằm trong sức của chúng ta và có thể đáp ứng được thì, chúng ta sẵn sàng đồng ý!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
vâng!
ngay giây sau, Sơn Tinh ngay lập tức cưỡi con ngựa của mình lao đi rất nhanh về một hướng không xác định!
hai tiếng sau, Sơn Tinh nhanh chóng đứng trước một ngọn núi lớn và hùng vĩ!
có thể nói đây chính là ngọn núi lớn nhất trong lãnh thổ gần 200.000 km thuộc triều Văn Lang!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
*hít một hơi thật sâu rồi hét lớn* PHỤ THÂN CON VỀ RỒI ĐÂY!!!
sau Tiếng gọi , ngọn núi không hề có một chút động tĩnh gì ngoại trừ tiếng vang vọng của Sơn Tinh!
bỗng nhiên mặt đất rung chuyển dữ dội, từng mảnh đất lớn bắt đầu nứt toát!!!!
/SƠN TINH/ Nguyễn Tuấn!
*nhíu chặt mày*
ngay giây sau một bàn tay to lớn mạnh mẽ chồi ra khỏi mặt đất!
một người đàn ông thân hình cao lớn, ước tính hơn 40 m đang đứng sừng sững Như một ngọn núi, trên tay cầm theo một cây rìu dài hơn 20 m!
ông ta toát ra một khí thế mạnh mẽ khiến Sơn Tinh phải đổ mồ hôi!
/cao sơn đại vương /đệ nhất!
nói đi tiểu tử, hôm nay đến gặp lão cha gì này là có chuyện gì!?
tác giả/ ngool❤️
Nhớ nhấn like và comment nhoa❤️
Comments