Chương 2

Nói chuyện của Thiên An một lúc thì cúp máy. Dùng xong bữa tối thì Lâm Nguyệt đi rửa bát. Xong hết việc thì cô đi khoá cửa cẩn thận rồi mới lên phòng.

Chuẩn bị bồn tắm xong thì cô đi ngâm bồn. Nhưng lúc căng thẳng thì cô luôn đi ngâm bồn giúp thoải mái đầu óc. Nửa tiếng sau thì cô ra ngoài. Dưỡng da xong thì cô lên giường đi ngủ.

...****************...

Một tháng sau

Lâm Nguyệt gặp khó khăn trong công việc khiến cô phải đi sớm về khuya. Ông bà Lâm thấy vậy thì vô cùng lo lắng cho cô. Thiên An nhiều lần nói cô xin nghỉ việc nhưng cô không chịu đành không nói nữa.

"Lâm Nguyệt, trưởng phòng việc cần tìm cô."- một nhân viên tiến đến bàn của cô bảo.

Cô để lại công việc đang làm dở, đi vào phòng của trưởng phòng. Cô nhẹ nhàng gõ lên ba tiếng, được sự đồng ý ở bên trong thì cô mở cửa đi vào.

"Trưởng phòng, anh tìm em."

"Chuyện này là sao? Tại sao cô lại làm ăn như thế này hả? Có mỗi cái báo cáo bình thường mà cũng không làm nổi. Cô có định tiếp tục công việc này không?"- trưởng phòng ném tập hồ sơ trước mặt cô và quát.

Cô cầm tập hồ sơ lên xem. Xem xét kĩ lưỡng rồi cô mới nhận ra đây không phải hồ sơ cô làm. Nhất định ai đó đã vu khống cô.

"Trưởng phòng, hồ sơ này không phải do em. Em không thể làm một tập hồ sơ như thế này được."

"Cô còn chối hả? Do cô làm ra mà còn nói. Mau mang về sửa lại cho tôi, nhanh."- trưởng phòng tức giận nói.

"Tôi không mang về. Tôi không làm tại sao lại bắt tôi sửa. Cho dù trời có sập thì tôi cũng không sửa."- cô tức giận nói theo.

"Cô thì giỏi rồi. Dám cãi cả sếp luôn hả? Phòng tôi không chứa chấp nhân viên như cô. Cô chính thức bị đuổi việc."- trưởng phòng điên lên mà đuổi việc cô.

"Đuổi tôi hả? Hự, xin lỗi đi. Với bằng cấp và kinh nghiệm của tôi thì khối công ty cần. Tôi vào đây cũng chỉ lấy thêm kinh nghiệm cho bản thân. Còn với mấy đồng lương cỏn coi và làm việc hơn 10 tiếng đồng hồ thì cho không tôi cũng không thèm làm. Anh muốn đuổi việc tôi? Xin lỗi đi, tôi chính thức nghỉ việc."

Nói xong thì cô rời khỏi phòng của trường phòng. Mặc kệ trưởng phòng tức tối ở trong phòng. Cô về bàn làm việc, lấy đơn xin từ chức đã chuẩn bị sẵn mang vào cho trưởng phòng.

Trưởng phòng tức giận mà kí ngay vào đơn xin từ chức của cô. Cô nhận lấy đơn, ra ngoài dọn bàn làm việc. Rời đi trong sự bất ngờ và hoang mang của các nhân viên trong phòng.

Lâm Nguyệt mang đơn xin từ chức xuống phòng nhân sự. Rất nhanh đã hoàn thành xong, chính thức cô đã nghỉ việc ở đây.

Cô mang đồ đạc xuống gara lấy xe. Cô để thùng đồ vào cốp rồi quay về ghế lái. Chán quá cho nên cô gọi điện cho Thiên An.

"Bạn thân, có chuyện gì sao gọi cho mình giờ này?"- Thiên An đang chơi với hai đứa nhỏ, vội nghe máy.

"Cậu rảnh không? Mình có chuyện muốn nói với cậu."

"Vậy sao? Vậy cậu đến nhà tổ Tô gia đi. Mình và hai đứa nhỏ đang ở đây."- Thiên An bình tĩnh nói.

"Được rồi, đợi mình."

Nói xong thì cô lái xe đến Tô gia.

...****************...

Nửa tiếng sau

Lâm Nguyệt lái xe vào sân của nhà tổ Tô gia. Cô xuống xe, đi vào nhà thấy quản gia Hồ ra đón:

"Lâm tiểu thư, Thiên An đang chờ cháu ở phòng khách. Cháu có muốn dùng hoa quả hay bánh ngọt."

"Chào bác Hồ. Bác chuẩn bị cho cháu ít hoa quả và trà là được rồi."

Quản gia Hồ gật đầu đi vào phòng bếp. Cô đi vào phòng khách thấy Thiên An đang chơi cùng Thiên Vy và Ngọc Duy.

"Các con, mẹ nuôi đã đến thăm tụi con đây."

Cô đi tới bên cạnh Thiên An. Hai đứa nhỏ thấy mẹ nuôi liền chạy tới ôm cô. Cô hôn vào má hai đứa nhỏ nhiều đến mức hai đứa nhỏ cười khanh khách. Thiên An ngồi bên cạnh mỉm cười:

"Rồi cậu có chuyện gì muốn nói với mình?"

"Ông trưởng phòng cũ của mình bắt mình sửa tập hồ sơ người khác làm. Mình không chịu nên ông ta muốn đuổi mình. Mình tức quá nên chưa để cho ông ta làm gì mà mình đã xin từ chức luôn. Cuối cùng là bây giờ mình đã từ chức ở công ty cũ, giờ đang thất nghiệp."- cô kể tóm tắt lại cho Thiên An hiểu.

"Mình đã bảo cậu từ chức đi mà cậu không chịu. Để bây giờ xảy ra chuyện mới chịu. Tốt nhất ở đấy để mình bao nuôi. Bây giờ mình là phú bà rồi."- Thiên An bình tĩnh nói.

"Cậu có chắc là bao nuôi mình cả đời không?"- cô nghi ngờ nhìn cô bạn thân.

"Mình chắc chắn chứ. Bây giờ tất cả tài sản của Dịch Phong đã là của mình rồi. Anh ấy cũng chỉ làm thuê cho mình thôi. Nếu cậu muốn thì ở vậy tới già, mình lo hết."- Thiên An nhìn hai đứa nhỏ đang tự chơi mà vui vẻ nói.

"Thôi, cậu chăm lo cho hai tiểu bảo bối đi. Mình không muốn hai đứa nhỏ thua thiệt so với các bạn đồng trang lứa. Còn công việc của mình thì mình tự lo được"

Thiên An thấy vậy thì gật đầu đồng ý. Lâm Nguyệt ở lại chơi với cô bạn thân và cặp song sinh đến tận chiều tối.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play