[RhyCap] Hạnh Phúc Được Lấp Đầy…
#2 liệu anh còn cơ hội ?
Hoàng Đức Duy
// kéo tay anh//
Hoàng Đức Duy
Nào, đến phòng y tế với tôi !
Nguyễn Quang Anh
Ơ…nhưng mà
Nguyễn Quang Anh
Bây giờ trống đánh lâu rồi, phòng y tế hình như…
Nguyễn Quang Anh
Không có ai ?
Hoàng Đức Duy
Vậy thì sao chứ ?
Nguyễn Quang Anh
Nhưng không ai trong phòng y tế thì ai chữa trị cho tôi ?
Hoàng Đức Duy
Ha, cậu đừng khinh
Hoàng Đức Duy
Tôi làm cũng được đó
Nguyễn Quang Anh
Thế à, vậy thì cảm ơn cậu nhiều lắm…
Hơi lạnh trong phòng tỏa ra, khác hẳn với không khí bên ngoài
Mùi thuốc sát trùng quẩn quanh trong không khí
Nguyễn Quang Anh
Ức…// bịt mũi//
Hoàng Đức Duy
Không ngửi nổi mùi thuốc sát trùng à ?
Nguyễn Quang Anh
// gật đầu//
Hoàng Đức Duy
Vậy cậu ngồi ở ngoài đi , tôi vào lấy đồ
Trong góc hành lang, gần phòng y tế
Hai bóng người loay hoay dưới ánh đèn sưởi ấm áp
Hoàng Đức Duy
// gắp bông, chấm lên mặt anh//
Nguyễn Quang Anh
// bấu chặt tay vào quần//
Nguyễn Quang Anh
// gật đầu //
Hoàng Đức Duy
Ráng chịu một chút, tôi cố gắng làm nhẹ nhất có thể rồi
Ánh mắt hai người bắt gặp nhau, dáng vẻ ân cần của em in sâu trong mắt anh
Đôi mày khẽ chau lại, tập trung cao độ
Nguyễn Quang Anh
“Đẹp quá…”
Dù cả hai bắt gặp ánh mắt nhau, nhưng chỉ có mình anh rung động
Hoàng Đức Duy
// nhẹ nhàng lấy băng quấn lại những vết thương trên tay anh//
Nguyễn Quang Anh
Hôm nay, cảm ơn cậu nhiều lắm
Nguyễn Quang Anh
Nhưng mà, tôi không có gì để trả ơn cả…
Hoàng Đức Duy
Không cần không cần
Hoàng Đức Duy
Giúp một chút, chả có gì to tát cả đâu mà
Trong lần đầu gặp mặt , hai người đã ấm áp như thế
Những ngày sau, em luôn bắt gặp anh bị bắt nạt
Và em luôn luôn là người giải vây cho anh
Hoàng Đức Duy
Sao anh không đánh trả ?
Em vừa xoa thuốc cho anh, vừa hỏi
Nguyễn Quang Anh
Không thích đánh nhau
Hoàng Đức Duy
Những ít ra anh cũng phải tự vệ chứ ?
Anh luôn như thế, không đáp trả những cú đánh của bọn bắt nạt
Rồi trong thời gian ngắn, khoảng cách của hai người gần nhau hơn
Không nói cũng biết, hai người bây giờ như người yêu
Trong khoảng thời gian đại học, họ như hình với bóng , không thể thiếu nhau
Nguyễn Quang Anh
Anh cảm ơn
Nguyễn Quang Anh
Vất vả cho em rồi
Hoàng Đức Duy
Không sao không sao
Nguyễn Quang Anh
Em có muốn …
Nguyễn Quang Anh
// ngập ngừng//
Hoàng Đức Duy
Ơ…có người hẹn em rồi
Hoàng Đức Duy
Thôi để khi khác rồi mình nói tiếp anh nhá
Những lời muốn nói như bị ứ đọng lại nơi cổ họng
Nguyễn Quang Anh
“Em có muốn làm người yêu anh không…?”
Anh luôn để vụt mất cơ hội nói ra câu đó
Khoảng thời gian gần đây, mối quan hệ giữa anh và em cứ lạnh nhạt dần
Em luôn luôn có vệ tinh vây quanh, anh thấy mình thật nhỏ bé
Nguyễn Quang Anh
“Đành thôi vậy, để khi nào tốt nghiệp rồi nói cũng không muộn”
Nguyễn Quang Anh
“Chỉ mong là tới khi đó, anh còn cơ hội”
Nguyễn Quang Anh
“Bây giờ thì ráng học hành đã”
Nói rồi anh cũng quay lưng bỏ đi trong cái nắng trưa gay gắt
Bỏ lại cái chai nước khi nãy em đưa, bị bóp nát
Nguyễn Quang Anh
“Chờ anh nha Duy ơi …”
Comments
Linh Đan
Srry bà nha tui đọc thấy chap này giống caprhy
2025-05-16
0
𝔹ô𝕟g🎀🐑(𝐥𝐢𝐳𝐢𝐤)
ai cx bt hết á anh^^
2025-05-13
1
𝔹ô𝕟g🎀🐑(𝐥𝐢𝐳𝐢𝐤)
chả đau thì ko^^
2025-05-13
1