Chương 2

Chợp mắt một xíu. Tôi bừng tỉnh khi chuông báo thức reo lúc 2h chiều. Tôi mệt mỏi ngồi dậy. Cảm thấy cơ thể ra khá nhiều mồ hôi nên tôi đi tắm. Trong phòng tôi có máy lạnh, nhưng lúc nãy ngủ tôi quên bật mất tiêu.

Tôi tắm xong, đứng trước gương, hình như mình béo hơn thì phải.

Sẵn đây tôi giới thiệu chút về bản thân mình. Tôi tên là Bùi Hạ Vy. Năm nay đã cuối cấp nhưng tôi vẫn chưa đủ 18 tuổi. Đến tận tháng 8 năm nay tôi mới được 18 tuổi cơ. Về khuôn mặt thì tôi cũng thuộc dạng ưa nhìn. Chân mày tôi không được đậm lắm. Mắt hai mí, lông mi cũng dài. Đặt biệt tôi có chiếc mũi siêu cao, có lẽ nó đã cứu cả khuôn mặt của tôi. Da dẻ tôi bình thường à, không trắng đâu. Nhìn hơi nâu nâu vậy á nhưng không tới nổi. Tôi cao 1m59 và nặng 43 kí lô. Điều tự ti nhất có lẽ là ngực tôi.. vì tôi có hơi lép.. nhiều khi bị con My chọc nhìn như học sinh tiểu học. Tức muốn điên mà chẳng làm gì được. Mà thôi, cha mẹ đẻ ra sao thì phải tự hào đi chứ!!

Tôi mặc đại một chiếc áo thun màu trắng đơn giản với quần jean đen. Chải tóc gọn gàng, kẻ tí chân mày rồi mang vớ, mặc áo khoác, đeo bao tay,.. nói chung nhìn tôi như con ninja. Hồi trước tôi vốn chẳng quan tâm đâu, giờ lớn trổ mã con gái rồi nên rất quan tâm đến vẻ bề ngoài, đặc biệt là làn da. Dù giờ chưa trắng nhưng tôi không muốn nó đen thêm đâu!!

Tôi ra khỏi phòng, nhà vắng tanh, tôi chỉ la lên "Con đi học nha" rồi dẫn xe ra ngoài, đóng cổng lại.

Tôi chạy xe trên đường, xung quanh đều là các cô chú hàng xóm thân thiện, gặp người nào tôi đều lễ phép thưa họ đi học :

"Thưa cô hai, bà út, bác sáu con đi học"

"Ừ, chạy xe đàng hoàng nhen con!"

Tôi chạy ngang một căn nhà hàng xóm mà đã không có ai ở khá lâu. Đó là một căn nhà rất đẹp, còn có tận ba tầng. Nhưng từ lúc tôi nhận thức được đến giờ thì hình như không thấy ai ra vô căn nhà đó hết.

Nghe mẹ tôi kể lại, nhà đó lúc trước rất thân với nhà tôi. Tôi lúc còn nhỏ cứ quấn quít nhà ấy mãi không chịu về nhà. Nhưng khổ nổi lúc đó mới 3 4 tuổi, có nhớ gì đâu à. Giờ học hôm qua nay còn quên chứ đừng nói chi chuyện mười mấy năm về trước.

Tôi chạy đến nhà My, thấy thằng Minh đã đứng đợi sẵn dưới bóng cây hoa bằng lăng trước nhà nó.

Thấy tôi đến, nó phàn nàn : "Vãi, tao đứng đây nãy giờ 5 phút rồi chưa thấy nó ra"

Vừa dứt lời con My trong nhà bước ra với cái váy chống nắng mới, nhìn bông hoa lá hẹ sến súa khó coi vô cùng.

"Sorry hai mom nha nãy giờ lo locket mà quên tụi bây lun"

"Má, mình thì đừng dưới nắng đợi nó mún phỏng đít, còn nó thì ở trong nhà mát mẻ chụp hình locket, con khốn nạn!!!"

Ba đứa tôi chí chóe với nhau cả buổi xong mới chịu đi học, không thôi là trễ học mất tiêu!!

Lúc này thì con My chở tôi, nó nhìn kính chiếu hậu rồi nói nhỏ : "Ê mày, sao tao thấy lần nào mình đi học cũng có chiếc xe 4 bánh chạy kề kề phía sau, như theo dõi mình vậy á"

Tôi chả thèm nhìn, vì biết tính nhỏ này vốn overthinking giai đoạn cuối : "Thôi đi má, tại đường hơi nhỏ người ta không vượt lên được thôi, chứ tới ngã 4 là nó đi hướng khác hay vượt lên mình liền à!"

Và đúng như tôi nói, vừa quẹo phải qua ngã 4 đường lớn thì chiếc xe đó chạy vượt lên chúng tôi rồi chạy mất hút.

Vậy đó con My mới chịu im cái miệng lại, chứ nãy giờ nó cứ lải nhải lải nhải miếc.

Chúng tôi ghé trung tâm học thêm, học đến 6h rồi về. Tụi nó rủ đi ăn mì cay nhưng tôi từ chối, vì bình thường nếu không ăn cơm ở nhà thì tôi phải thông báo trước, nếu không về nhà không ăn thì mẹ la cho coi. Thế nên con My nhảy qua xe thằng Minh. Còn tôi tạm biệt hai đứa nó rồi về nhà.

Trời cũng đã dần tối, cái nóng oi bức lúc trưa cũng đã dịu đi không ít. Tiếng gió xì xào cũng những tán cây xào xạc làm tâm trạng của tôi thật thoải mái. Thế là tôi vừa chạy vừa hát, chill thật sự.

Về đến nhà đã thấy cha tôi cũng mấy người cậu hàng xóm đang nhậu với nhau ở thềm trước nhà. Tôi chào họ rồi mới vô nhà.

"Trời! Con gái ông mới đây lớn dữ rồi hen! Có mối chưa, tui có thằng con trai, tui với ông kết nghĩa sui gia chịu không?"

Tôi vào nhà và trong lòng khá khó chịu, vì 10 người thì hết 9 người gặp tôi đều nói câu y chang vậy. Biết là giỡn mà sao lòng tôi nó khó chịu vô cùng!!

Mẹ tôi đang cho bé Nhi ăn trong nhà. Anh ba tôi cũng đã đi làm về và hai vợ chồng đang ngồi ăn cơm. Tôi cũng rửa tay thay đồ rồi ngồi cùng với họ ăn cơm.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play