2 | tình mình

__________________________
Cốc cacao ấm trong tay, Jaeyi ngồi lặng im bên ô cửa kính mờ sương.
Yoo Jaeyi
Yoo Jaeyi
*khẽ cụp mi mắt, để mặc cho hương cacao ngọt ngào lẫn trong từng hơi*
Bên ngoài, tuyết trắng xoay vòng trong gió như muốn xóa nhòa thế giới. Bên trong, quá khứ cũng cuộn trào như cơn bão tuyết trong lòng Jaeyi.
Yoo Jaeyi
Yoo Jaeyi
*đưa cốc cacao lên môi, nhấp một ngụm nhỏ.Hơi ấm lan tràn đầu lưỡi, kéo theo một nỗi nhớ dài bất tận*
Ngày ấy, mùa đông cũng lạnh buốt thế này
Woo Seulgi
Woo Seulgi
em thích nhất là mùa đông, vì em có thể nép vào lòng cậu, vòi vĩnh từng cái ôm, từng ly cacao nóng được cậu pha vụng về.
nàng còn nhớ những buổi tối Seulgi trùm kín chăn, chỉ để hở đôi mắt tròn xoe ra ngoài, lén nhìn nàng làm việc. Ánh mắt em lúc đó - trong veo, lấp lánh như ánh đèn đường phủ tuyết.
Chỉ cần quay sang nhìn, Seulgi sẽ cong môi cười, đôi gò má ửng hồng tựa như cánh hoa đào nở sớm giữa mùa lạnh.
Yoo Jaeyi
Yoo Jaeyi
Mình từng nghĩ cả cuộc đời này chỉ cần Seulgi trong lồng ngực là đủ
Yoo Jaeyi
Yoo Jaeyi
đủ ấm cho tất cả mùa đông còn lại
Nhưng nàng quên mất rằng yêu cũng cần được tưới tắm mỗi ngày
Những lần lỡ hẹn vì công việc. Những tin nhắn trả lời muộn. Những ánh mắt vô tình lướt qua mà không còn dừng lại trên khuôn mặt em. Từng chút, từng chút một, nàng đã để khoảng cách len lỏi vào giữa hai người.
Có lần seulgi hỏi
Woo Seulgi
Woo Seulgi
em có còn là ưu tiên của cậu không ?
Yoo Jaeyi
Yoo Jaeyi
Ngốc quá , tất nhiên rồi *cười xoa đầu em , nói bâng quơ*
Woo Seulgi
Woo Seulgi
*Mắt hơi tối lại nở nụ cười gắng gượng*
Yoo Jaeyi
Yoo Jaeyi
*Một ngụm cacao nữa trôi xuống cổ họng .Bàn tay nàng siết chặt thành cốc, đầu ngón tay lạnh ngắt*
Nàng nhớ cái đêm cuối cùng. Seulgi đứng trước cửa, co ro dưới làn tuyết dày. Mái tóc em bết lại vì ướt, từng sợi mi dính chặt vào mí mắt.
Yoo Jaeyi
Yoo Jaeyi
Em bé Lạnh lắm hả? Sao không gọi mình ra đón? *nàng vừa phủi tuyết khỏi áo em, vừa lẩm bẩm trách yêu*
Woo Seulgi
Woo Seulgi
*lắc đầu không nói gì, chỉ lặng lẽ rút từ túi áo ra một chiếc hộp nhỏ, ấn vào tay nàng*
Woo Seulgi
Woo Seulgi
Trả cho cậu
Seulgi nói, giọng em nhẹ tênh, nhưng sắc lạnh hơn cả gió đông ngoài kia.
Woo Seulgi
Woo Seulgi
Không phải tại lạnh mà vì vậy *nở nụ cười đau lòng*
Woo Seulgi
Woo Seulgi
là tại cậu không còn đủ ấm cho em nữa rồi
Jaeyi đứng chết lặng nàng muốn ôm lấy em, muốn nói rằng mình vẫn yêu, vẫn cần em. Nhưng đôi chân như bị đóng băng. Cổ họng nghẹn lại, chỉ kịp nhìn bóng em quay lưng, khuất sau màn tuyết trắng xóa.
[...]
Woo Seulgi
Woo Seulgi
*Bước lại*
Yoo Jaeyi
Yoo Jaeyi
*ngước nhìn, không biết phải nói gì, chỉ im lặng quan sát từng động tác của Seulgi*
Woo Seulgi
Woo Seulgi
Ly cacao của cậu là 5,000 won *nói, giọng đều đều, không lộ chút cảm xúc*
Yoo Jaeyi
Yoo Jaeyi
*cầm tiền nhẹ nhàng đặt lên quầy*
Sau khi Seulgi nhận tiền , em chỉ gật đầu nhẹ nhàng không nói thêm lời nào
Không khí trong quán như ngưng đọng lại trong khoảnh khắc ấy
Yoo Jaeyi
Yoo Jaeyi
*Đứng dậy , sau một khoảng khắc im lặng liền quay người rời khỏi quán*
Woo Seulgi
Woo Seulgi
*cảm nhận làn gió mát phả vào cửa lần nữa*
Yoo Jaeyi
Yoo Jaeyi
*quay lại nhìn lần cuối*
Ánh đèn vàng trong quán vẫn sáng, nhưng giờ đây
Woo Seulgi
Woo Seulgi
*đứng đó, lặng thinh nhìn bóng dáng Jaeyi mờ dần ngoài đường tuyết.*
Woo Seulgi
Woo Seulgi
*ánh mắt vô thức lướt theo nàng*
Yoo Jaeyi
Yoo Jaeyi
*nàng kéo cao cổ áo, vùi sâu khuôn mặt vào chiếc khăn quàng*
Chính lúc ,Seulgi mới nhận ra - đó là chiếc khăn len màu xám mà em từng tự tay đan cho nàng vào mùa đông năm ấy.
Seulgi nhớ rất rõ, vì không quen cầm kim len, đôi tay em ngày đó bị xước đỏ, từng mũi đan chồng chéo vụng về đến buồn cười. Chỉ vì muốn Jaeyi có một thứ gì đó thật đặc biệt, ấm áp từ tay em mà thôi
Hoá ra Jaeyi vẫn giữ nó
Woo Seulgi
Woo Seulgi
*Tim thắt lại trong một thoáng. Một tia hy vọng mong manh len lỏi qua lớp băng lạnh trong lòng*
Nhưng rồi em lại tự dập tắt nó, nhanh chóng và tàn nhẫn.
Woo Seulgi
Woo Seulgi
Chỉ là Jaeyi tiếc... tiếc một món đồ cũ thôi mà, *Seulgi tự nhủ, ép mình quay mặt đi*
Woo Seulgi
Woo Seulgi
Cũng như việc cậu ghé vào quán, gọi một ly cacao ấm, chẳng qua là để xoa dịu cái lạnh... chứ không còn vì em nữa.
Bàn tay nhỏ bé của Seulgi, vốn vẫn còn nắm chặt đồng tiền Jaeyi để lại trên quầy, bất giác siết mạnh hơn. Đồng xu lạnh toát hằn sâu vào lòng bàn tay em.
Ngoài kia, tuyết rơi trắng xóa. Trong này, chỉ còn Seulgi - và một trái tim đang lạnh dần, run rẩy níu lấy chút hơi ấm cuối cùng còn sót lại từ ngày cũ.
Woo Seulgi
Woo Seulgi
ly cacao nguội lạnh em có thể làm nó nóng lại nhưng tình mình thì không*thở hắt tựa lưng vào quầy mà kìm nén tiếng nấc*
____________
Hot

Comments

meomeo

meomeo

tg chuyên văn hay s mà viết fic nào cg cuốn vậy 😭

2025-04-30

2

anh là siu nhân gaooooo⛄️

anh là siu nhân gaooooo⛄️

cún phải giận nó 2 tháng nữa đấy..

2025-04-30

0

gf material

gf material

alo hai miệng tui khóc ln nè

2025-04-30

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play