[Rhyhung] Trầm Hoa Vô Ngữ
Chap 3-Có những điều không thể giữ một mình
T/g đây nè 🫰
chúc mọi người đọc truyện vui vẻ
//abc//: hành động
*abc*: suy nghĩ
'abc': nói nhỏ
a…b…c: nói lắp bắp
Trời đổ mưa nhẹ. Quán trà vẫn mở nhạc jazz lặng lẽ, từng giọt mưa đập lên mái tôn thành nhịp.
Lê Quang Hùng
//Đứng ở hiên, tay đút túi áo, mắt nhìn cơn mưa đang làm nhòe đi ánh đèn thành phố//
Lê Quang Hùng
Lần cuối tao đứng ở đây… chắc là năm lớp 12. Cũng mưa như vậy. Mà người đứng cạnh tao… không còn là tụi mày
Hoàng Đức Duy
//Đứng cạnh, giọng trầm//
Hoàng Đức Duy
Hôm đó… mày khóc
Lê Quang Hùng
//Quay sang, hơi bất ngờ//
Lê Quang Hùng
Mày nhớ rõ vậy?
Hoàng Đức Duy
//Không nhìn Hùng//
Hoàng Đức Duy
Tao đâu có quên gì về mày
Bên trong quán, nhóm bạn vẫn ngồi im lặng. [Phong Hào] khẽ nghiêng đầu nhìn ra ngoài:
Trần Phong Hào
Họ nên nói ra hết. Giữ trong lòng mấy năm rồi, cũng mệt lắm chứ
Nguyễn Quang Anh
//Lặng lẽ nhìn ly nước, giọng không rõ vui buồn//
Nguyễn Quang Anh
Nhưng nếu nói ra, thì đâu còn là tụi mình như trước nữa?
Huỳnh Hoàng Hùng
//Nheo mắt nhìn ra mưa//
Huỳnh Hoàng Hùng
Tao thấy Hùng có gì đó khác. Không phải vì cậu ấy thay đổi. Mà vì… có người đang làm cậu ấy thay đổi
Nguyễn Thanh Pháp
//Cười nhẹ//
Nguyễn Thanh Pháp
Mày nói đúng. Nhưng người đó… có chắc là tụi mình không?
Lê Quang Hùng
//Sau một lúc im lặng, khẽ thở dài//
Lê Quang Hùng
Tao tưởng đi đủ xa thì sẽ quên. Nhưng hóa ra… ký ức không nằm ở khoảng cách
Hoàng Đức Duy
Ký ức thì không. Nhưng người thì có thể chọn quay lưng
Lê Quang Hùng
//Nhìn Duy, ánh mắt mềm đi//
Lê Quang Hùng
Tao chưa bao giờ quay lưng với mày. Chỉ là… tao không dám quay lại
Hoàng Đức Duy
Nếu hôm nay tao nói ra, liệu có còn đường lùi?
T/g đây nè 🫰
bái bai mọi người
Comments
MAA yêu nek
tui ko hiểu j luôn á🤡
2025-05-13
1