[Rhyhung] Trầm Hoa Vô Ngữ
Chap 1-Một chiều tháng Ba
T/g đây nè 🫰
Xóa chap cũ ròi đây là chap mới
//abc//: hành động
*abc*: suy nghĩ
'abc': nói nhỏ
a…b…c: nói lắp bắp
Quang Hùng lặng lẽ đứng giữa sân trường cũ, nơi những bức tường loang nắng vẫn chưa đổi màu. Anh đã rời xa nơi này ba năm, nhưng mỗi lần trở lại, ký ức vẫn ùa về như chưa từng rời xa.
Gió tháng Ba nhẹ, mùi hoa sữa thoảng nhẹ từ con hẻm sau trường. Cậu ngước nhìn bầu trời – xanh như ngày ấy.
Đặng Thành An
Quay lại đây làm gì vậy, Hùng? Tìm tuổi thanh xuân hả?
Trần Phong Hào
//đeo kính râm, tay kẹp ly cà phê đá//
Trần Phong Hào
Thanh xuân chắc giấu dưới gốc phượng kia, để hồi đó không kịp tỏ tình?
Lê Quang Hùng
//Cười nhạt//
Lê Quang Hùng
Tụi mày nói cứ như tụi mày không từng trốn học nằm đó ngủ trưa
Huỳnh Hoàng Hùng
//Im lặng từ nãy, cất tiếng chậm rãi//
Huỳnh Hoàng Hùng
Ừ thì... ai cũng từng giữ lại thứ gì đó ở đây
Hoàng Đức Duy
//Mắt không rời Quang Hùng, giọng nhẹ nhưng khẽ rung//
Hoàng Đức Duy
Có những thứ, không phải ai cũng bỏ lại được. Có khi... cả đời cũng không
Nguyễn Quang Anh
//Đứng cạnh cửa lớp cũ, tay vẽ vài nét lên bảng//
Nguyễn Quang Anh
Nếu quay ngược thời gian được... tao nghĩ tao sẽ làm khác
Quang Hùng nhìn quanh – những gương mặt thân quen, giờ đều mang những vết xước riêng. Nhưng vẫn là tụi nó – những người từng cùng cậu viết nên thanh xuân rực rỡ nhất.
Nguyễn Thanh Pháp
//Bước đến cuối cùng, giọng tỉnh bơ//
Nguyễn Thanh Pháp
Gặp nhau đủ chưa? Tự nhiên tao thấy hồi hộp như đi họp lớp ấy
Trần Phong Hào
Ủa? Không phải đang họp lớp hả?
Mình vẫn nhớ. Không phải từng khoảnh khắc, mà là cảm giác... như lúc này. Ấm. Ngột ngạt. Và có chút gì đó... chưa gọi thành tên
Comments