Lời Dỗ Dành.

Mắt em cụp xuống, mi tâm hờ hững giữa cặp chân mài.
Mắt thì nhắm còn miệng thì buông lời đắng chát.
Tim cậu nhói lên như thể có một bàn tay vô hình đang bóp lấy.
Chân cậu bước đều nhịp, tay lại thêm chắc chắn, siết lấy vai em.
Mười tám.
Cái tuổi đẹp đẽ, lứa đôi.
Cái tuổi mà đáng nhẽ ra, bao người trải qua bao lần du ngoạn, tìm tòi, học hỏi. Mà em, cậu bé cũng trạc tuổi ấy, khi chưa kịp nếm được vị lạ, trái ngọt nhân gian đã phải nếm lấy trái đắng của trần thế.
Giờ đây, em như đứng trên vách đá cheo leo, chỉ cần một cái xoay người thôi cũng đủ để em trượt ngã.
Trước mắt em là một khoảng đen mù mịt, không lấy nổi một tia sáng hy vọng.
Hàng vạn cánh tay chực chờ, chờ đợi đến khi thời cơ chín mùi, lập tức vươn lên đẩy em vào hố sâu.
Một hố sâu đen tối, đặt quánh không thấy đáy.
Người cậu hai làng bên, trong thầm lặng bước đến bên cạnh em.
Tóm lấy con người nhỏ bé ấy khỏi đống tàn cuộc đổ nát, lòng ích kỷ ganh đua của đám họ hàng tự phụ, độc đoán.
Cả em và cậu đều là những con người suất sắc trong mọi mặt.
Gặp nhau trong buổi giao thương buông bán giữa gia đình em với một lái buông vãi.
Còn cậu là người trung gian giữa hai bên.
Em ấn tượng vì người con trai tuy tuổi không chênh em là mấy, độ tầm một, hai tuổi là cùng, lại có đủ bản lĩnh đứng giữa đàm phán với những con cáo già ranh ma trong giới thương trường này.
Còn cậu ấn tượng với người con trai chủ xưởng lụa có tiếng bật nhất vùng. Lễ phép, khôn ngoan mà cũng đầy ranh ma với những câu trả lời làm cho đối phương cứng họng.
Tuy không thân nhưng đủ để gọi là quen biết.
Thật, em cũng chả ngờ đến ngày này.
Cái ngày mà nhà mình tàn rụi, còn cậu lại là người cứu rỗi.
________________
gia nô nam
gia nô nam
Thưa Cậu
Người bác lớn tuổi từ phía trước khoang lái, cất lời.
Giọng điệu không hẳng là cung kính nhưng cũng không thể gọi là lớn giọng.
Cậu nhìn bác rồi gật nhẹ đầu.
Trên tay vẫn là em.
Cạch.
Cậu bế em vào xe, không nỡ để em xuống, cả người em ngã hẳn lên cậu.
Người bác nhìn lên kính trên xe xong cũng lãng đi nơi khác như không thấy gì.
gia nô nam
gia nô nam
Mình về nhà luôn hả cậu?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng, về thẳng nhà
gia nô nam
gia nô nam
Dạ
Người bác già như hiểu được cậu hai nhà mình và người cậu trai nhỏ kia, bác không nói gì thêm chỉ lẳng lặng lái xe, mở lên vách ngăn giữa khoang lái và hàng ghế phía sau xe, rồi lẳng lặng chở cả ba về nơi mà cậu đã định.
________________
Phía sau xe.
Cậu trầm mặt, mắt chăm chăm nhìn vào người trên tay mình.
Môi cậu mấp máy, lời nói nhỏ nhẹ như dỗ trẻ.
Mang theo trong đấy là cả một bầu tâm trạng bức rức, dây dứt, nao lòng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi muốn lấy em là thật
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Muốn em làm Mợ của phủ Hoàng, cũng là thật
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không nữa lời dối lòng, trục lợi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi thật lòng, muốn lấy em, muốn bù đắp cho em những gì đã mất.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi sẽ cho em lại tất thẩy những gì đã thuộc về em và sẽ phải thuộc về em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đều sẽ trở lại bên em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi sẽ bù lại cho bằng hết
Giọng cậu thỏ thẻ bên tai, đôi tay to lớn run rẩy ôm lấy em.
Như thể sợ em sẽ tan biến.
________________
Wy💤
Wy💤
Hơi lâu nhờ?
Wy💤
Wy💤
Chịu thôi, mình lười^^
Wy💤
Wy💤
Biết chắc là flop nhưng cứ lao vào ~
Wy💤
Wy💤
Chỉ có tổn thương cho mỗi ... ^^
Wy💤
Wy💤
Tim phát, để biết sự tồn tại của nhau nào
Wy💤
Wy💤
Bye 👋
Wy💤
Wy💤
🍒🕶️
Hot

Comments

OsamasGhost

OsamasGhost

Tác giả đã tạo ra một thế giới hoàn hảo và các nhân vật đáng yêu, tôi đã hoàn toàn đắm say 😌

2025-05-10

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play