[ Hắc Miêu ] Đời Đời Kiếp Kiếp
Chương 1
Tác giả
Lại là một truyện mới nữa đây
Tác giả
Không phiền mọi người nữa giờ vào truyện
📳... : gọi
❄... : Lạnh
💢... : tức giận
💌... : nhắn tin
" ... " : hành động
* ... * : suy nghĩ
/ ... / : giọng điệu,...
Buổi tối, tại một con hẻm nhỏ không có gì nổi bật trời thì mưa tằm tả, lại xuất hiện một bóng dáng cao gầy lấp ló không xa
Viên Nhất Kỳ (cô)
" Ngồi co go một gốc "
Hạt mưa trút xuống ngày càng nặng hạt. Từng giọt từng giọt rơi xuống càng nhiều thêm làm người nấp dưới hiên tại một căn nhà toàn thân ướt sũng
Viên Nhất Kỳ (cô)
" Hắc xì liên tục "
Viên Nhất Kỳ (cô)
Ưm hôm nay sao lại mưa chứ, có lẽ chính ông trời cũng thấy mình đáng thương chăng " cười trừ "
Làm sao có ai hiểu được, cảm giác của một người bị chính người thân, người mà mình tin tưởng phản bội, sao họ có thể hiểu được cô đau như thế nào chứ . Nổi đau ấy không biết từ khi nào dần xâm chiếm tâm lý cô. Dường như không có lối thoát
Nhấn chìm cô trong nổi đau đớn tuột cùng. Một người từng là người thừa kế hàng đầu của một tập đoàn lớn nhưng giờ đến một nơi để ở cũng không có?, nghe thật nực cười làm sao
Viên Nhất Kỳ (cô)
" Tự cười nhạo mình "
Viên Nhất Kỳ (cô)
" Ngủ say "
Có một bóng người nào đó đi lại
???
" Lại gần " sao lại có một người ở trong con hẻm nhỏ này chứ
???
Nhìn kĩ thì cũng đẹp thật đó, nhưng quần áo thì đầy lắm lem
???
" Sờ trán cô " Nóng vậy sốt rồi sao
Viên Nhất Kỳ (cô)
" Cảm nhận được có ai đó ở gần "
Viên Nhất Kỳ (cô)
" Mở mắt " Cô... cô là ai ❄
???
Cậu đẹp đó muốn làm vệ sĩ riêng của tôi không
Viên Nhất Kỳ (cô)
Điều kiện là gì ❄
???
Chỉ cần theo tôi, bảo vệ tôi cậu sẽ được bao ăn bao ở tiền lương hàng tháng 3 nghìn tệ
Viên Nhất Kỳ (cô)
Vậy được ❄" muốn đứng dậy thì trước mắt tối sầm "
???
" Đỡ cô " cậu bị sốt rồi tôi sẽ đưa cậu về nhà, còn giờ thì ngoan ngoãn đi
Viên Nhất Kỳ (cô)
Cảm ơn cô chủ ❄
???
* Nhận việc nhanh vậy sao * " bất giác cười "
Vệ sĩ
Mời cô chủ lên xe " cúi người "
Cô được ngồi ở ghế sau còn nành thì đang lái xe
Viên Nhất Kỳ (cô)
" Mơ màng tỉnh dậy "
Viên Nhất Kỳ (cô)
Đây là đâu / giọng nhỏ /
Thẩm Mộng Dao (nàng)
" Nghe " Tỉnh rồi à cảm giác sao rồi
Viên Nhất Kỳ (cô)
Tôi không sao hết, giờ có thể làm việc ngay ❄
Thẩm Mộng Dao (nàng)
* Sốt cao 40 độ mà nói không sao *
Thẩm Mộng Dao (nàng)
Thôi tôi không cần một kẻ lôi thôi thần trí không tỉnh táo như lúc này bảo vệ đâu
Viên Nhất Kỳ (cô)
Vậy cô chủ muốn sao tôi đều làm ❄
Thẩm Mộng Dao (nàng)
" Thở dài " Cậu về nhà tắm rửa uống thuốc đợi hết bệnh tôi sẽ cho cậu biết cậu nên làm gì, còn giờ không cần hỏi nữa đâu
Viên Nhất Kỳ (cô)
Tuân lệnh ❄
Viên Nhất Kỳ (cô)
* Mình phải cố giữ công việc này mới được *
Thẩm Mộng Dao (nàng)
* Nghiêm túc vậy sao *
Thẩm Mộng Dao (nàng)
Ừm vậy thôi
Comments