[Allkieu] Lưới Tình Không Lối Thoát ~
[Thành An] Theo dõi mọi lúc "mọi nơi"
Sữa vô tư livestream trong phòng, trả lời vài comment của fan, cười tươi và hơi nghiêng đầu. Mọi thứ đều ngọt như đường.
Không ai biết, trong căn phòng giám sát của An, toàn bộ buổi livestream đang phát trực tiếp lên một màn hình lớn. An ngồi lặng lẽ, tay đặt trên bàn điều khiển, mắt không rời khỏi Sữa.
Thành An
Em nói chuyện ngọt thật..~ Đến cả ‘cảm ơn’ cũng đáng để ghen ..~
Tối đó, Sữa định ra ngoài ăn lẩu với bạn. Vừa bước ra cửa đã thấy Thành An đứng đó, tay đút túi quần, ánh mắt sâu thẳm.
Thành An
Lẩu cái gì? 10h đêm, em ăn ai?
Pháp Kiều [sữa]
Chỉ là bạn thôi.../Sữa rụt cổ./
Thành An
Không có ai là bạn em sau 9h tối cả! Không có ai được ngồi ăn với em, ngoài anh!
Rồi An đưa tay ra, nắm cổ tay cậu kéo nhẹ về phía xe.
Thành An
Về. Anh nấu lẩu cho em ăn
Đêm muộn. Sữa thức coi TikTok, An ngồi bên cạnh lật hồ sơ mật. Bất ngờ, hắn gập tài liệu lại, nghiêng người đè lên người Sữa
Thành An
Tại sao hôm nay em mặc sơ mi trắng? Hôm qua anh đã nói gì?
Pháp Kiều [sữa]
Chỉ là sơ mi thôi mà ạ....
An gọi tên cậu như ra lệnh, rồi rút từ ví ra một chiếc thẻ nhỏ. GPS mini
Thành An
Cài vào ví, không tháo!Nếu em không muốn ngày mai toàn bộ người em từng gặp hôm nay… biến mất khỏi thế giới này~
Sữa run rẩy... nhưng trong đáy mắt là ngọn lửa không rõ tên – vừa sợ, vừa bị mê hoặc
Sữa vừa bước chân vào nhà tắm. Cậu thở dài, xoa nhẹ tóc rồi cởi áo, làn da trắng mịn phản chiếu dưới ánh đèn ấm áp. Căn phòng yên tĩnh… hoặc Sữa nghĩ là yên tĩnh..chăng?!
Cách đó ko xa, trong một căn phòng tối, một dãy màn hình hiện lên từng góc nhà của Sữa, kể cả camera góc chết gắn sâu trong trần nhà tắm~
Thành An ngồi đó, ngón tay gõ nhẹ vào thành ghế
Thành An
Em có biết… mình đẹp đến mức nào không?~
Cậu cười trong gương, ca hát thoải mái. Không hề biết ánh mắt An đang rọi thẳng vào từng cử động nhỏ. Không rời. Không bỏ sót. Không để ai khác nhìn thấy.
Đêm hôm sau, khi Sữa đang ngủ, An vẫn thức. Một màn hình phát cảnh cậu cuộn tròn trong chăn, tóc rối, thỉnh thoảng rên nho nhỏ..
Thành An
Không được nằm mơ về ai khác..
An zoom sát vào khuôn mặt Sữa đang ngủ, cười khẽ, rồi mở loa
em giật mình bật dậy, nhìn quanh căn phòng tối mịt
Pháp Kiều [sữa]
..Ai đó?...
Thành An
Ngủ ngoan. Có anh rồi../thì thầm/
Sữa ôm gối rúc vào chăn, không biết giọng nói đó vừa phát ra từ chiếc loa siêu nhỏ giấu trong đồng hồ đầu giường – An đã cài từ lâu..
Sáng hôm sau, Sữa đến tiệm coffee quen, gọi một ly latte dâu. Vừa nhấp miệng thì chuông báo tin nhắn đến.
"Ít đường. Em đang lên máu đấy. Không được uống nhiều nữa. Về nhà." – Người gửi: Thành An
Sữa giật bắn, nhìn quanh quán không thấy ai quen, tim đập mạnh. Nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng dậy, ngoan như một bé bị điều khiển bằng chế độ lập trình sẵn
Sữa mỉm cười chào anh chàng giao hàng vẫn hay ghé nhà. Người đó cũng cười lại, nói vài câu dễ thương khiến má cậu đỏ lên nhẹ. Nhưng...
Tối đó, An ngồi trước màn hình, tua lại đoạn video. Nét cười của Sữa khiến hắn... ngứa mắt?!
Thành An
Mắt nhìn lộn hướng rồi. Để anh xử lý lại..~
Ngày hôm sau, gã shipper mất việc, bị tố cáo sai phạm không rõ lý do. Không ai biết là do một cuộc gọi từ một trong những tập đoàn lớn nhất nước – do Thành An điều khiển..?!
Một đứa bạn thời cấp 2 nhắn tin rủ Sữa đi uống trà. Cậu cười cười gật đầu, gõ vài chữ đồng ý.
Nhưng chưa kịp nhấn gửi, màn hình tắt bụp. Wifi biến mất. Điện thoại sập nguồn?
Pháp Kiều [sữa]
... Hả? / Sữa ngơ ngác./
Ngay sau đó, loa nhà vang lên tiếng An
Thành An
🔊Không cần trả lời. Bạn cũ để làm gì? Em có anh là đủ rồi..
Không ai biết hắn đã lén kết nối vào toàn bộ hệ thống nhà thông minh. Không app nào Sữa dùng không qua kiểm duyệt của An.
Tối đó, Sữa mở danh bạ…
Chỉ còn đúng một số duy nhất: Thành An...
Sữa bắt đầu thấy lạ, bắt đầu nghi ngờ. Nhưng sự chăm sóc của An quá ngọt ngào, quá dịu dàng, quá chu đáo khiến cậu lại do dự
Một buổi sáng, cậu định trốn ra ngoài đi dạo cho khuây khoả.
Nhưng chưa bước ra khỏi cổng, giọng An vang lên từ loa camera ngoài cửa..
Thành An
🔊Em định đi đâu? Không được phép. Ngoan~ Quay vào!
Sữa ngước lên, run nhẹ. Dù không thấy camera, nhưng cảm giác bị nhìn chằm chằm từ bốn phía khiến cậu nổi da gà.
Cửa mở – người đàn ông mặc đồ đen cúi đầu:
“Lệnh từ chủ tịch An. Mời cậu quay vào.”
Comments