[ TR Fanfic ] Kỵ Sĩ Và Đoá Phù Dung Đá
Chap 2
Một người thực sự nhàm chán, hắn ta cứ im lặng mãi
Ông ta chẳng bao giờ hỏi ý tôi cả
Asahi Wasaki
Không cần một vệ sĩ đâu ạ
Daisuke Wasaki
Ngươi có quyền quyết định à?
Akiko Wasaki
// thở dài // tự giải quyết đi, con phải đi rồi
[ Akiko rời đi , ngay cả bước đi, cô ấy cũng toát ra vẻ thanh lịch, và Asahi lúc nào cũng ngưỡng mộ dáng vẻ ấy ]
Daisuke Wasaki
Ngươi còn đứng đó nữa à?
Daisuke Wasaki
Người thì toàn miễn kính thế này, nhỡ bị gì thì lại gây thêm hoạ
[ Asahi từ đầu chỉ biết nắm lấy gấu áo của mình, mắt cô nhìn lên, va phải ánh mắt lạnh lùng của Sanzu ]
Daisuke Wasaki
Nhìn gì?, không biết chào người khác một tiếng à? // mắng Asahi //
[ vì bị mắng nên cô ấy càng khó chịu, không muốn chào ]
Asahi Wasaki
// nhìn xuống đất // không thích..
[ Gia chủ bó tay, ông ta đi chào tạm biệt Sanzu lần cuối rồi gọi người làm đến dọn dẹp mớ hỗn độn rồi rời đi hẳn ]
Asahi Wasaki
*nãy giờ chả nghe anh ta nói gì, người gì đâu mà im lặng thế này chứ*
Asahi Wasaki
// liếc nhìn //
[ cô ấy định lén nhìn, nhưng khi liếc lên thì Sanzu đã ở ngay trước mặt, anh ta đi mà chả phát ra tiếng động gì cả ]
Asahi Wasaki
// giật mình // *hết hồn má!*
Asahi Wasaki
*như ma như quỷ ấy..*
[ vừa nói xong, cô cảm thấy được một sự nhẹ nhàng chạm lên mình ]
[ Sanzu dùng tay phủi miễn kính vỡ ở trên tóc cô ấy, trên quần áo ]
[ sự đụng chạm tự tiện khiến cô thấy bị xâm phạm bất ngờ nên liền lùi lại ]
Asahi Wasaki
Đừng có tự tiện vậy chứ trời!
Asahi Wasaki
Anh không được dạy phép tắc sao!?
Sanzu Haruchiyo
Tôi thấy cô cũng đâu được dạy
Sanzu Haruchiyo
Không một công chúa của quý tộc nào, mà lại..
[ sau đó ánh mắt của Sanzu nhìn ra cái cửa kính bị vỡ tan tành đang được người giúp việc dọn dẹp ]
Sanzu Haruchiyo
Như thế cả
Asahi Wasaki
Việc của anh hả?
_________________________
[ thế này thế, mỗi ngày cô bắt đầu bị đánh thức rất sớm bởi anh ấy, vốn dĩ đó không phải công việc của anh ấy , nhưng gia chủ đã nói với anh một điều rằng ]
Daisuke Wasaki
<đi theo nó rồi thì ráng kiêm luôn công việc bảo mẫu đi nhé, tôi sẽ tăng lương cho cậu>
[ nên là bây giờ mới có khung cảnh thế này đây ]
Sanzu Haruchiyo
Sắp qua cử sáng rồi ạ
Asahi Wasaki
Anh phiền quá...
Sanzu Haruchiyo
Vết thương hôm trước có thấy đau nữa không ạ
Asahi Wasaki
Có mấy vết cắt của miễn chai thì nhằm nhò gì
[ anh ta thì đứng bên cạnh giường năn nỉ từng hơi , còn cô nhóc ấy chỉ nằm ườn trên giường trả lời cho có, mắt còn không mở nổi ]
Sanzu Haruchiyo
Không được nữa đâu
[ Sanzu nhẹ nhàng lấy chăn ra, quàng tay qua eo cô ấy rồi một nhấc lên luôn, không có gì cầu kỳ ]
[ cô ấy hơi hoảng một lúc rồi cô đánh vài cái vào vai anh ta ]
Sanzu Haruchiyo
Không té đâu ạ
Asahi Wasaki
*nhìn gần cũng như nhìn xa*
Asahi Wasaki
*mặt lạnh hơn băng*
Sanzu Haruchiyo
// phì cười một tiếng //
Asahi Wasaki
*vậy thôi hả?*
[ anh ta ôm chặt hơn, rồi bước ra khỏi phòng ngủ , bắt đầu cho một ngày mới của cô ấy ]
[ Cô ấy vốn dĩ không hề được dạy dỗ kỹ càng như chị của cô ấy ]
[ Lý do thì được rất nhiều người biết, vì Asahi không phải một người con chính thống ]
[ Trong một đêm nọ, ba cô ấy đi dự tiệc ra mắt binh đoàn, vì uống quá say, đã lỡ qua đêm với một người hầu được thuê ở đấy, thế là Asahi ra đời ]
[ Nhưng mọi chuyện chỉ được kể đến đó ]
[ Cô hầu ấy cũng đột nhiên biến mất ]
[ Asahi được nhận làm con thứ , nhưng vợ của Daisuke không cho cô ấy một ân huệ nào cả ]
[ Những lời vừa nãy là Sanzu vừa nghe được từ các hầu gái , có một cô hầu mới được nhận vào nên các hầu gái còn lại đang tám chuyện cũ cho hầu mới biết ]
[ Sau khi vô tình nghe lén được, đôi mắt anh ấy nhìn ra bóng hình của Asahi đang ngồi bức lá làm dế ]
Comments
Akina
Không thể rời mắt khỏi bức tranh tác giả vẽ lên, tuyệt vời 🎨👌
2025-05-07
1