Ánh đèn trắng hắt xuống sàn gỗ lạnh, phản chiếu mồ hôi còn vương trên cổ áo. Studio trống rỗng, chỉ còn âm vang nhịp đếm metronome trong loa và một người vẫn đang nhảy – không, đúng hơn là đang tự hành hạ cơ thể mình qua từng bước lặp lại
Captain
Cậu không quay lại, không dừng lại, không phản ứng gì khi anh đứng yên nơi cửa suốt hơn ba phút
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
//thở dài// Em vẫn chưa về?
Captain dừng lại ở động tác xoay người cuối cùng. Cậu chậm rãi tắt loa. Không nói gì
Một giây
Hai giây
Ba giây
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Ngày thứ năm rồi…
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
//đặt chai nước lên bệ cửa sổ, ngón tay hơi siết nhẹ//
Trong không khí, có gì đó giống như nỗi oán trách chưa từng nói ra – và cũng không cần nói ra nữa. Nó lơ lửng, âm ỉ, chờ người ta thừa nhận bằng ánh mắt thay vì lời nói
Rhyder bước lại gần, nhưng không quá ba bước. Anh đã học được bài học của bốn ngày trước: đừng đến quá gần, nếu không muốn thấy sự ghét bỏ trong mắt người từng yêu mình
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Vì sao em không về?
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Cơ thể em không chịu nổi đâu
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
//nhìn anh//
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Anh cần tôi khỏe mạnh để diễn nốt buổi cuối à?
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
//nhếch môi// Cũng hợp lý. Chúng ta vẫn còn hai ngày.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
//mím môi//
Đó là thỏa thuận – bảy ngày, chỉ bảy ngày, để kết thúc mọi thứ một cách “đẹp đẽ” nhất
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nhưng mà—
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Tôi biết
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hai ngày để diễn nốt buổi cuối. Năm ngày tiếp theo tôi sẽ ở cạnh anh
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Và sau đó chúng ta sẽ không liên quan gì đến nhau nữa
Cậu rời khỏi phòng trước, giày thể thao nện nhẹ trên sàn. Khi cánh cửa khép lại, anh mới đưa tay lên che mắt
oOo
Trong tình yêu, chuyện tình cảm không bao giờ kết thúc một cách viên mãn
Comments
𝐒☆° ゚𝓝𝓪
Haz đã ngược rồi kết còn là SE nx chứ :0
2025-05-06
1