Thanh Y, mẹ đã sắp xếp xong rồi. Tuần sau, con sẽ về Việt Nam cùng Dạ Thần. Học nốt lớp 12 ở đó.
Doãn Thanh Y (nu9)
…Về Việt Nam? Học cùng anh ta?
Lâm Khuynh Vân ( mẹ nu9)
Phải. Học cùng lớp, cùng trường, cùng nhà. Dạ Thần sẽ chăm sóc con.
(Cười nhẹ) Mẹ tin là con sẽ sớm quen thôi.
Doãn Thanh Y (nu9)
Khoan đã… sao mẹ quyết định thay con? Con chưa từng đồng ý!
Tống Dạ Thần (na9)
(bình tĩnh chen vào)
Anh xin lỗi vì không nói trước với em. Nhưng anh hứa anh sẽ khiến em không hối hận vì về cùng anh
Doãn Thanh Y (nu9)
(nắm chặt tay, hạ giọng)
Đây là ép buộc. Đừng tưởng tôi sẽ dễ dàng chấp nhận
Tống Dạ Thần (na9)
(nhìn cô, ánh mắt kiên định)
Không sao. Anh không cần em chấp nhận ngay. Chỉ cần… em đừng trốn tránh nữa
Một tuần sau – Sân bay Việt Nam]
Doãn Thanh Y kéo vali, đứng kế bên Tống Dạ Thần. Cô đeo tai nghe, im lặng nhìn ra ngoài cửa kính. Anh đứng cạnh, không nói gì, chỉ im lặng đi bên cô.
Tống Dạ Thần (na9)
(nhỏ giọng)
Chào mừng em về nhà.
[Trên xe – từ sân bay về nhà]
Doãn Thanh Y tựa đầu vào cửa kính xe, im lặng nhìn đường phố Việt Nam lướt qua.
Tống Dạ Thần (na9)
Không cần lo, em sẽ ở nhà anh. Anh đã dọn dẹp xong từ mấy hôm trước. Có cả phòng sách, ban công trồng hoa… như em thích
Doãn Thanh Y (nu9)
Anh nhớ được nhiều như vậy?
Tống Dạ Thần (na9)
Chuyện liên quan đến em, anh chưa từng quên.
[Nhà riêng của Tống Dạ Thần]
Căn nhà yên tĩnh nằm trong một khu dân cư cao cấp. Vừa mở cửa ra, hương trà nhài nhè nhẹ thoảng qua. Doãn Thanh Y đứng trong phòng khách, lặng người.
Doãn Thanh Y (nu9)
Sao nơi này… giống phòng cũ của tôi thế?
Tống Dạ Thần (na9)
Vì anh đã nhờ người sắp xếp .Nếu không thích, có thể đổi.
Doãn Thanh Y (nu9)
( quay mặt đi, khẽ đáp)
Không cần. Cũng không tệ.
[Chiều hôm đó – tại nhà lớn của gia đình Tống Dạ Thần]
Chiếc xe dừng trước biệt thự nhà họ Tống. Cánh cổng sắt mở ra chậm rãi. Doãn Thanh Y mặc váy đơn giản, tay hơi siết lại. Tống Dạ Thần bước xuống trước, vòng ra mở cửa xe cho cô.
Comments