chap 2

Ngày hôm sau, Ngô Thảo Nguyên lại cảm thấy có một thứ gì đó đang kéo cô về phía Nguyễn Tuấn Thành. Cơn mưa hôm qua dường như không chỉ làm cô suy nghĩ mà còn khiến mối quan hệ giữa cô và anh thay đổi chút ít, dù vẫn rất nhỏ bé. Nguyên biết, dù có muốn hay không, cô không thể rời xa anh một cách dễ dàng như vậy
Trong giờ học Văn, Nguyên ngồi yên lặng, mắt nhìn về phía trước nhưng lòng không thể tập trung vào bài giảng. Mọi ánh mắt của cô đều dừng lại ở bàn học của Thành. Anh ngồi im lặng, ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua ngoài cửa sổ. Cảm giác cô đơn luôn vây quanh anh như một lớp màn vô hình. Nguyên tự hỏi, liệu có phải anh đang cố gắng tránh khỏi điều gì đó, một điều gì mà chỉ anh mới hiểu?
Sau khi tan học, Nguyên không thể cưỡng lại được sự tò mò. Cô quyết định sẽ đến nói chuyện với Thành lần nữa. Cô hy vọng có thể làm rõ hơn những cảm xúc mà mình không thể giải thích nổi. Nhưng lần này, cô sẽ không hỏi về mưa hay những câu chuyện vô nghĩa. Cô cần một cuộc đối thoại thật sự.
Nguyên bước chậm qua hành lang, lòng thắt lại khi cô thấy Nguyễn Tuấn Thành đang đứng một mình ở góc sân, nhìn vào một bức tranh vẽ trên tường. Cơn gió lạnh lướt qua, làm cô rùng mình một chút. Nhưng cô không dừng lại.
Cô đến gần, đứng một chút trước mặt anh, hơi thở thoảng qua làn môi
Ngô Thảo Nguyên
Ngô Thảo Nguyên
//nhẹ nhàng, không vội vã//Thành, cậu có bao giờ nghĩ đến những điều chưa nói ra không?
Thành vẫn không quay lại, nhưng dường như câu hỏi của cô đã khiến anh phải suy nghĩ một chút. Cảm giác rằng anh đang giữ lại một điều gì đó trong lòng khiến Nguyên cảm thấy vừa tò mò vừa lo lắng
Nguyễn Tuấn Thành
Nguyễn Tuấn Thành
//không ngẩng lên, giọng trầm//Em đang muốn nói gì
Nguyên không trả lời ngay, chỉ đứng im lặng một lúc, cảm nhận từng cơn gió lạnh thổi qua. Cô cảm thấy một sự im lặng đầy chất chứa trong không gian giữa họ
Ngô Thảo Nguyên
Ngô Thảo Nguyên
//Thở dài nhẹ, nhưng không rời mắt khỏi anh//Tôi không biết. Nhưng tôi nghĩ cậu đang giấu một điều gì đó. Một điều mà nếu nói ra, sẽ thay đổi rất nhiều thứ
Lần này, Thành chậm rãi quay lại. Ánh mắt anh nhìn cô không còn lạnh lùng như trước, mà có một chút gì đó như tiếc nuối, một sự mệt mỏi mà không ai có thể hiểu được.
Nguyễn Tuấn Thành
Nguyễn Tuấn Thành
//giọng trầm, nhưng có sự ngập ngừng//Nguyên, có những thứ... không phải ai cũng đủ mạnh mẽ để đối mặt. Đôi khi, giữ lại là cách tốt nhất
Nguyên không hiểu hết những gì anh nói, nhưng những lời ấy như một dấu hiệu cho thấy sự phức tạp trong tâm hồn anh. Cô muốn biết thêm, muốn giúp anh, nhưng không biết phải làm thế nào
Ngô Thảo Nguyên
Ngô Thảo Nguyên
//nhẹ nhàng, với chút lo lắng//Vậy còn cậu? Cậu có nghĩ mình sẽ mãi mãi sống như vậy sao? Không đối diện, không nói ra
Thành nhìn cô một lúc lâu, đôi mắt anh đầy những suy tư sâu sắc. Đột nhiên, anh mở miệng, nhưng lần này giọng anh nghe thật khác, không còn lạnh lùng như trước nữa.
Nguyễn Tuấn Thành
Nguyễn Tuấn Thành
//chậm rãi, giọng lạ lẫm//Không phải ai cũng đủ mạnh mẽ để đối diện với sự thật. Nhưng... có lẽ tôi sẽ thử.
Nguyên không biết phải nói gì, chỉ đứng đó và nhìn anh, cảm giác rằng mọi thứ vừa thay đổi một chút, dù chỉ là một bước nhỏ. Cô có thể cảm nhận được sự chuyển động trong tâm hồn anh, dù vẫn rất khó đoán
Mưa đã bắt đầu rơi trở lại, nhưng lần này không còn đơn giản là những giọt nước lạnh lẽo nữa. Cơn mưa ngoài kia như đang mang theo những lời hứa, những thay đổi mà cả hai người họ đều chưa nhận ra
_________
Mưa vẫn rơi, nhưng liệu những điều chưa nói ra sẽ có ngày được thổ lộ?
Hot

Comments

ThaoLinh

ThaoLinh

tongtai

2025-05-30

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play