Chapter 3

Trường Khanh
Trường Khanh
Bỏ đi..
Trường Khanh
Trường Khanh
Dù gì cậu ấy cũng mất cách đây lâu rồi
Trường Khanh
Trường Khanh
Một người bạn quan trọng
Ánh Duy
Ánh Duy
Chắc là 2 người thân với nhau lắm ha
Trường Khanh
Trường Khanh
Chắc cậu cũng đói rồi đợi người đem đồ ăn về rồi tôi làm cho
Ánh Duy
Ánh Duy
Wow người đàn ông này còn biết nấu ăn cơ đấy
Minh khải
Minh khải
Cậu chủ tôi mua đồ ăn rồi đây
Trường Khanh
Trường Khanh
Để ngoài cửa cậu có thể đi rồi
Minh khải
Minh khải
Vângg
...
Trường Khanh
Trường Khanh
Cậu muốn ăn gì để tôi làm
Trường Khanh
Trường Khanh
Nhìn yếu xanh xao quá hay là ăn tôm tôi làm nhá với lại thêm vài món
Trường Khanh
Trường Khanh
À tôi nấu cũng không ngon cho lắm nên cậu đừng chê
Ánh Duy
Ánh Duy
Tôi sao cũng được
Ánh Duy
Ánh Duy
Cảm ơn cậu nhiều lắm lần đầu tiên có người quan tâm đến vậy tôi cũng không biết lấy gì trả ân tình này cả
Trường Khanh
Trường Khanh
ở lại đây vui vẻ là được
Ánh Duy
Ánh Duy
ờm quên hỏi cậu nhiêu tuổi
Trường Khanh
Trường Khanh
28
Ánh Duy
Ánh Duy
Ánh Duy
Ánh Duy
Nhìn trẻ mà không ngờ anh lại già hơn tôi đấy
Trường Khanh
Trường Khanh
Trường Khanh
Trường Khanh
Vậy gọi tôi anh em là được
Ánh Duy
Ánh Duy
Không thể cho tôi biết tên hả
Trường Khanh
Trường Khanh
Tất nhiên là
Trường Khanh
Trường Khanh
Không
Ánh Duy
Ánh Duy
Ha ờ ờ
Ánh Duy
Ánh Duy
Lí do là gì vậy
Trường Khanh
Trường Khanh
biết tên sẽ nguy hiểm đến cậu đó
Ánh Duy
Ánh Duy
Cái tên thôi màa
Trường Khanh
Trường Khanh
Thôi tôi vào bếp nấu em cứ ở đó chờ chút
Ánh Duy
Ánh Duy
E Em em..
Trường Khanh
Trường Khanh
Hửm em nhỏ hơn
Ánh Duy
Ánh Duy
Tôi có nói gì đâu
Trường Khanh
Trường Khanh
Tốt nhất là không có
1 tiếng sau
Ánh Duy
Ánh Duy
Nấu gì mà lâu giữ v trờii
Ánh Duy
Ánh Duy
để đi xem thử
Ánh Duy
Ánh Duy
wow nhà rộng vậy
Ánh Duy
Ánh Duy
Đúng là nhà giàu có khác
Ánh Duy
Ánh Duy
To quá
Ánh Duy
Ánh Duy
Hình như là hướng này
Ánh Duy
Ánh Duy
C cậu ơi
Ánh Duy
Ánh Duy
Chưa xong hả
Trường Khanh
Trường Khanh
Tôi bảo là em ngồi ở đó rồi mà ra đây làm gì
Ánh Duy
Ánh Duy
K được v thôi
Ánh Duy
Ánh Duy
Hừ
Trường Khanh
Trường Khanh
ai nói không được
Trường Khanh
Trường Khanh
Vậy cứ ở đây xem nhé
Ánh Duy
Ánh Duy
Hì..được ạ
"Ánh mắt hai người lặng im thật lâu, chẳng ai thấy ánh mắt kia đang say đắm dõi theo trầm lặng, lạnh nhạt, nhưng ẩn sau là sự chút dịu dàng đầy hy vọng."
Trường Khanh
Trường Khanh
Sao vậy
Trường Khanh
Trường Khanh
Nhìn hoài
"choang!"-bình hoa đổ nhào, vỡ tan tành, cánh hoa văng đầy nền gạch. Mọi thứ sững lại trong khoảnh khắc đó
Trường Khanh
Trường Khanh
Này
Trường Khanh
Trường Khanh
Phải cẩn thận chứ
Ánh nhìn ngây ngốc mê đắm một ánh mắt bất chợt chạm vào bình hoa
Vô tình
Bàn tay ấy run rẩy lên cất giọng lên và nói:
Ánh Duy
Ánh Duy
Tôi... Xin lỗi tôi không cố ý...
Ánh Duy
Ánh Duy
Tôi...
Một giọng khàn lên âm thanh cao giọng
Trường Khanh
Trường Khanh
ĐỨNG IM
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play