[RhyCap]Anh Vẫn Ở Đây,Chờ Em
Ngày đầu của chúng mình
Ngày họ ký vào tờ giấy kết hôn, trời mùa thu dịu mát, ánh nắng rót vàng qua khung cửa sổ của phòng tư pháp. Em mỉm cười nhìn anh, trong đôi mắt ngập tràn niềm tin vào một tương lai hạnh phúc. Anh nắm tay em thật chặt, như hứa sẽ không bao giờ buông. Tờ giấy ấy không chỉ là thủ tục pháp lý, mà là minh chứng cho tình yêu họ đã vun đắp suốt những năm tháng qua. Họ tin rằng, kể từ giây phút đó, mọi chặng đường phía trước sẽ luôn có bóng hình của nhau.
Sau khi bước ra khỏi phòng, họ cùng nhau đi ăn một bữa thật thịnh soạn, cười đùa như hai đứa trẻ vừa nhận được món quà lớn nhất đời mình. Những ngày đầu hôn nhân ngập tràn tiếng cười, những bữa cơm ấm áp, những lời hứa sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn.
Quán ăn hôm ấy chẳng sang trọng, chỉ là một tiệm nhỏ bên góc phố, nhưng với họ, đó lại là bữa tiệc lớn nhất đời.
Hoàng Đức Duy
//cười tươi, nâng ly//Chúc mừng… chúng ta chính thức trói buộc nhau cả đời
Nguyễn Quang Anh
//giả vờ nghiêm túc//Không phải trói buộc, là… bảo vệ nhau cả đời
Hoàng Đức Duy
Nghe cũng ngọt đấy… nhưng anh nhớ lời này nhé.
Nguyễn Quang Anh
//gắp miếng thịt bỏ vào bát em//Anh nhớ. Mãi mãi nhớ. À… em biết không, hôm nay anh cảm giác mình giàu nhất thế giới
Hoàng Đức Duy
Giàu nhất thành phố rồi còn ảo mộng nhất thế giới
Nguyễn Quang Anh
Giàu vì có em, vợ hợp pháp của anh.
Hoàng Đức Duy
//bật cười khanh khách//
Ngoài kia, ánh chiều đang dần buông, còn trong quán, hai người ngồi đối diện, như thể thế giới chỉ còn lại họ và niềm tin vào một tương lai ngập tràn yêu thương.
Sau bữa ăn no nê ở quán nhỏ, họ nắm tay nhau bước ra phố đi bộ. Đèn đường bắt đầu sáng, những chuỗi đèn vàng treo dọc lối đi khiến cả con phố lung linh như một bức tranh
Hoàng Đức Duy
//nắm chặt tay anh//Hôm nay đẹp thật… nhưng chắc là do có anh nên em thấy nó đẹp hơn
Nguyễn Quang Anh
//cười nhẹ//Khéo nịnh thế… nhưng anh thích nghe.
Đi ngang một quầy kem ven đường, em khẽ kéo tay anh.
Hoàng Đức Duy
Em muốn ăn kem dâu
Nguyễn Quang Anh
Cho anh một cây sô-cô-la, và một cây dâu cho vợ anh nhé.
Đa nhân vật
Dạ vâng,anh chờ chút nha
Hoàng Đức Duy
Vợ anh… nghe vẫn lạ lắm.
Nguyễn Quang Anh
Rồi em sẽ quen thôi. Anh định gọi thế cả đời mà.
Họ vừa ăn kem vừa đi tới rạp chiếu phim. Bộ phim tối đó là một phim tình cảm hài, em cười ngặt nghẽo còn anh chỉ ngồi nhìn, cảm giác như mình vừa trúng số vì được ngắm nụ cười ấy cả buổi.
Trời đã tối hẳn khi hai đứa trở về nhà. Thành phố ngoài kia vẫn sáng rực bởi những ánh đèn đường và biển hiệu, nhưng trong lòng em lại cảm thấy bình yên lạ thường. Cả ngày dài bận rộn trôi qua, giờ đây chỉ còn lại khoảng thời gian dành riêng cho hai người.
Anh mở cửa, khẽ nghiêng người để em bước vào trước. Căn nhà nhỏ gọn gàng, ấm áp, ánh đèn vàng dịu nhẹ phủ lên mọi thứ một màu êm ái. Em tháo đôi giày , đổi sang dép đi trong nhà rồi lập tức ngồi phịch xuống ghế sô-pha, thở phào.
Hoàng Đức Duy
//giọng kéo dài//Mệt quá…
Nguyễn Quang Anh
Xem ai vừa nói hôm nay vẫn còn nhiều năng lượng lắm cơ mà?
Hoàng Đức Duy
Ờ thì… tới lúc về là hết pin chứ sao.
Nguyễn Quang Anh
Ngồi yên đó, anh xoa vai cho.
Anh bước lại, đặt tay lên vai em, xoa nhẹ.
Hoàng Đức Duy
Ờ… dễ chịu ghê.
Hoàng Đức Duy
Nhưng mà đói quá.
Nguyễn Quang Anh
Tắm xong rồi anh nấu cho, được chưa?
em bước ra với tóc ướt, mặc áo phông rộng của anh
Nguyễn Quang Anh
Ơ kìa, chưa lau khô tóc hả?
Nguyễn Quang Anh
Lại đây.//lấy khăn, lau nhẹ cho em//
Hoàng Đức Duy
Ừm… ấm ghê.
Nguyễn Quang Anh
Rồi, giờ ăn gì? Anh thấy tủ lạnh còn trứng với xúc xích.
Nguyễn Quang Anh
Mì gói được không?
Hoàng Đức Duy
Khuya rồi mà ăn mì… Thôi được, nhưng cho thêm rau nha.
Nguyễn Quang Anh
Vângg thưa tiểu tổ tông
Hai đứa vào bếp. Em đứng bên cạnh coi anh đun nước.
Hoàng Đức Duy
Anh làm trứng lòng đào nha.
Nguyễn Quang Anh
Khó tính ghê, nhưng ok
Hoàng Đức Duy
Với lại bỏ thêm tí ớt bột.
Nguyễn Quang Anh
Này… anh là đầu bếp hay em hả?
Hoàng Đức Duy
Đầu bếp theo yêu cầu khách hàng.
Mùi hành phi thơm lừng, nước sôi, mì vàng óng. Anh đập trứng, thêm xúc xích cắt lát, rau xanh thả vào.
Nguyễn Quang Anh
Ngồi bàn đi, xong rồi đây
Hoàng Đức Duy
Uầy… nhìn ngon ghê.
Nguyễn Quang Anh
Ăn coi, rồi khen tiếp.
Hoàng Đức Duy
//húp một muỗng nước//Trời ơi, ngon hơn ngoài tiệm.
Nguyễn Quang Anh
Tất nhiên, vì đây là mì… vị tình yêu.
Hoàng Đức Duy
Sến dễ sợ.//cười//
Hai đứa vừa ăn vừa nói chuyện linh tinh.
Hoàng Đức Duy
Mai anh đưa em đi làm nha.
Nguyễn Quang Anh
Ừ. Nhưng em phải dậy nổi.
Hoàng Đức Duy
Chỉ cần anh làm bữa sáng là em bật dậy liền
Nguyễn Quang Anh
Thách đấy à?
Hoàng Đức Duy
Không hề nhé, là hứa.
Ăn xong, em xếp bát vào bồn rửa.
Nguyễn Quang Anh
Để đó, mai anh rửa.
Hoàng Đức Duy
Không được, ăn xong phải rửa liền.
Nguyễn Quang Anh
Cứ thích cãi.
Rửa bát xong, hai đứa ra sofa. Anh quàng chăn qua vai em.
Nguyễn Quang Anh
Muốn xem gì không?
Hoàng Đức Duy
Không… khuya lắm rồi em muốn ngủ
Nguyễn Quang Anh
Vậy ngủ thôi, mai còn dậy sớm.
Hoàng Đức Duy
Anh ngủ ngon ạ
Nguyễn Quang Anh
Em ngủ ngoan
Đèn ngủ bật. Tiếng mưa ngoài hiên. Hai đứa nằm sát nhau, ấm áp và yên bình.
My
Tác phẩm mới của tuii,mong mọi người ủng hộ
Comments