Lỡ Hẹn Cả Một Trời Thương
#4
Nhân Vật Nữ
Cô giáo: À, cô xếp chỗ nhé
Nhân Vật Nữ
Minh Phong ngồi với...
Trương Lâm
Bạn Hạ Vy cô ơi
Kiêu Nguyệt Ánh Nhi
Phong ngồi với Hạ Vy đi cô
Nhân Vật Nam
...: Đúng vậy, cho Hạ Vy ngồi với Phong đi cô
Nhân Vật Nữ
Cô giáo: Úi chà, hai bạn này hợp đôi nha
Nhân Vật Nữ
Cô giáo: Phong chuyển sang ngồi kế Vy đi, còn Nhi sang ngồi với Trương Lâm nha
Nhân Vật Nữ
Cô giáo: Rồi, từ giờ các em ngồi theo đúng chỗ đã xếp nhé.
Trong tiết học đầu tiên, không khí lớp học như tĩnh lặng hơn, dù có tiếng thầy cô giảng bài vang vọng, nhưng ở bàn cuối, nơi hai người ngồi, mọi thứ dường như chìm vào im lặng. Cả hai đều cúi thấp đầu, mắt không dám nhìn nhau, dẫu biết rõ người kia đang ở rất gần. Không ai nói lời nào, chỉ nghe thấy tiếng bút chạm vào giấy, tiếng vở mở ra, nhưng trong lòng mỗi người lại như có một thứ gì đó rối rắm, ngại ngùng khó tả. Cảm giác ấy thật lạ lẫm, giống như một khoảng cách vô hình đã được xây lên từ bao giờ, dù trước đây cả hai còn có thể trò chuyện tự nhiên, vui vẻ. Hôm nay, mọi thứ trở nên khác biệt, như thể sự hiện diện của người kia đã khiến không gian này trở nên nhỏ bé, chật chội, và đầy ngượng ngùng. Dường như họ không biết phải bắt đầu từ đâu.
Tiết thứ hai bắt đầu, và không khí giữa hai người dường như đã thay đổi. Sau phút giây lúng túng ban đầu, một sự kiện nhỏ bất ngờ đã phá vỡ bức tường im lặng giữa họ. Khi cô giáo gọi lên bảng, cuốn vở của người bạn bên cạnh vô tình bị rơi xuống đất, làm vang lên tiếng "rầm" nhỏ. Không kịp phản ứng, cả hai cùng cúi xuống nhặt cuốn vở cùng một lúc, tay chạm nhẹ vào nhau. Khoảnh khắc ấy ngắn ngủi nhưng lại như một sợi dây vô hình kéo họ lại gần nhau hơn. Cả hai đều bất giác mỉm cười, không ai nói gì, nhưng sự im lặng lúc này không còn căng thẳng như trước nữa, mà là một sự thấu hiểu nhẹ nhàng, như thể tất cả những ngại ngùng đều đã tan biến.
Dù rằng vừa cười nói với nhau, nhưng ở khoảng cách gần như thế, bất cứ ai cũng len lỏi một giảm giác ngại ngùng
Kiêu Nguyệt Ánh Nhi
Vy, cậu bị sốt hả
Kiêu Nguyệt Ánh Nhi
Sao mặt đỏ bừng lên thế
Diệp Hạ Vy
À không không, chắc do thời tiết hơi nóng
Kiêu Nguyệt Ánh Nhi
Nhìn như quả cà chua nhỏ ấy, yêu ghê
Trương Lâm
*bất giác nhìn Nhi*
Ánh Nhi và Trương Lâm chỉ biết nhau qua bạn bè, chưa bao giờ nói chuyện trực tiếp. Trương Lâm bất giác nhìn lên và chạm phải ánh mắt của Ánh Nhi. Lạ lùng thay, trong khoảnh khắc ấy, một cảm giác khó tả dâng lên trong lòng anh. Một cảm giác mơ hồ, vừa quen vừa lạ, như thể có gì đó đang thiếu nhưng lại không thể chạm tới. Ánh Nhi vừa hay chạm phải ánh mắt của cậu, cô không để ý nhiều, chỉ cảm thấy có gì đó lạ lùng trong không khí, nhưng cô cũng nhanh chóng quay lại với bài học. Cả hai đều im lặng, nhưng trong lòng mỗi người đều có một cảm xúc khó lý giải.
Kiêu Nguyệt Ánh Nhi là cô gái khá ít nói. Mặc dù xuất thân từ một gia đình giàu có, cô lại vô cùng hòa đồng, thân thiện và không hề tỏ ra kiêu kỳ. Ánh Nhi luôn sẵn sàng giúp đỡ bạn bè và là người bạn đáng tin cậy, chân thành. Cô vừa dịu dàng, thanh lịch lại vừa mạnh mẽ khi cần, khiến ai cũng dễ gần nhưng không thể quên được.
Trương Lâm là chàng trai "bad boy" với vẻ ngoài lạnh lùng và đôi mắt đầy bí ẩn, khiến ai nhìn vào cũng cảm thấy có chút khó gần. Anh không phải là người hiền lành, đôi khi còn có chút ngang bướng và dễ gây ấn tượng không tốt với người lần đầu gặp. Học hành của Trương Lâm chỉ ở mức tàm tạm, không phải là học sinh xuất sắc, nhưng lại có khả năng thu hút sự chú ý của mọi người, đặc biệt là các cô gái. Cái vẻ ngoài "có chút gì đó nguy hiểm" và những hành động không đoán trước khiến Trương Lâm dễ dàng làm siêu lòng rất nhiều em, dù bản thân anh không mấy để tâm. Dưới vẻ ngoài "bad boy", Trương Lâm lại có những nét tính cách khó đoán, vừa độc lập, vừa có phần bảo vệ những người quan trọng với mình. Anh cũng là bạn thân từ thuở nhỏ của Minh Phong
Comments
𝘑𝘦𝘰𝘱𝘺𝘰𝘯𝘨:-D
ê hay nha, giờ hiếm ai viết truyện kh teencode hay như vầy á
2025-08-12
2