[RhyCap] Oan Linh Và Kẻ Máu Lạnh
II : Lễ Thụ Hoan
Trăng sáng rọi xuống sân đình làng Mậu Linh, ánh sáng lờ mờ như tấm lụa mỏng được nằm lên mái đình cổ kính đã ngả màu rêu phong cũ
Gió khuya xào xạc qua từng tảng cây cau, cây vải, cây sung, kéo theo mùi nhang trầm nghi ngút còn sót lại từ buổi cúng chiều
Đức Duy bước chầm chậm qua cổng đình, chiếc áo thụng xanh lục thêu hình vân hạc ôm sát thân thể gầy gò, hai ống tay áo dài gần chạm đất kéo lê từng bước
Hoàng Đức Duy
Đêm nay… không nên có lễ. Lửa cháy trong giấc mộng của tôi, máu rịn qua từng thớ đất
Tiếng nói của Duy như vang vọng giữa không trung, nhẹ như gió nhưng cũng nặng như đá
Bên ngoài đình, người làng tụm năm tụm bảy thì thầm
Ai cũng biết lễ Thụ Hoan là một nghi thức gọi vong cũ kỹ từng bị cấm tuyệt đối không được sử dụng, nay được tổ chức lại lần đầu sau hơn bốn mươi năm
Hoài Linh ( Mẹ Nuôi )
Nếu con không làm, hồn oan sẽ bám theo dân làng đến bảy đời
Hoài Linh ( Mẹ Nuôi )
Mạng sống một người… đổi lấy sự yên bình của cả xóm làng, con hiểu không?
Hoàng Đức Duy
Vậy… người đó là ai?
Một thanh niên trẻ cùng tuổi với Duy, thân thiết như anh em ruột
Thành An mồ côi, lớn lên nhờ nhà Duy nuôi dưỡng
Nhưng lại mang một dấu ấn ngôi sao âm bên trên ngực trái
Người có dấu ấn ấy, theo lời cổ, khi hiến xác trong lễ Thụ Hoan sẽ trở thành vật chứa hoàn hảo cho vong linh dữ đang quanh quẩn nơi đình làng này
Khi Duy vào trong chính điện, hắn thấy An đã quỳ sẵn ở giữa vòng tròn bạch sa
Mắt nhắm nghiền, miệng lẩm nhẩm bài kinh định thần
Duy run tay, châm lửa đốt bó nhang bảy tấc
Hoàng Đức Duy
Tha lỗi cho tôi, An à… Tôi không chọn được
Hoàng Đức Duy
Tôi chỉ là người làm theo ý trời
Tiếng chuông mõ vang lên. Gió nổi. Một bóng đen dài lướt ngang cửa đình
Duy cảm thấy mắt mình như bị kéo về phía góc tối ,nơi kẻ sát nhân từng đến
Tên này từng sống ở vùng bên, nổi tiếng vì mười vụ án mạng không đầu
Dân làng thường gọi hắn là "Kẻ Đốt Nhang Máu"
Quang Anh từng bị bắt, nhưng lại trốn thoát sau khi cả bọn lính bị thiêu rụi trong một đêm trăng khuyết
Từ đó, hắn biến mất. Nhưng Duy biết… hắn không đi xa
Đặng Thành An
Tớ biết hết rồi, Duy. Nếu đây là số mệnh… tớ sẽ không trốn chạy
Đặng Thành An
Nhưng hứa đi, nếu linh hồn tớ không được siêu thoát, cậu phải là người tiễn tớ lần cuối
//lúc mở mắt, mỉm cười//
Hoàng Đức Duy
Tớ...hứa
//ngập ngừng//
Ngọn nến bỗng vụt tắt. Tiếng cười khẽ vang lên – khàn đặc, méo mó
Quang Anh bước ra khỏi bóng tối. Máu nhỏ giọt từ lưỡi dao hắn cầm, rỉ từng giọt xuống sàn gạch
Nhưng hắn không nhìn Duy. Hắn chỉ nhìn An
Nguyễn Quang Anh
Lễ này không cần thầy đồng. Tao mới là người chọn ai sống ai chết
Tiếng còng vang rền. Mái đình rùng mình như bị ai đó lay động
Những bóng trắng từ bốn góc tràn về, hòa vào nhau tạo thành một khối lấp lánh lập lòe – vong linh triệu hồi đã đến
Trong phút chốc, anh không biết ai là người sống và ai là kẻ chết
Cánh cửa đình… từ từ đóng lại
Comments
Ryfalain
Nên tách ý trong câu ra sẽ giúp đỡ ngộp dung lượng hơn nhá bae
2025-05-25
0
Dâu Thích Ăn Dâu
Ủa tác giả đâu r ra típ i
2025-05-23
1
Vieee🎀🐑
ê ủaaaa, tiếp điiiiiii/Cry/
2025-05-21
1