Bạn.

Tối còn chẳng ngủ được ngon, một cá một hồn làm cái đếch gì mà cãi nhau lâu vãi. Con mập thì nói màu xanh đẹp hơn, con còn lại thì la màu hồng đẹp hơn, tất cả chỉ vì chọn móc khóa balo??
Tôi thừa nhận mình có chút năng khiếu trong việc ngủ, chỉ cần nằm xuống là ngủ được ngay. Nhưng tối đó đell thể nào ngủ được, trong một hồi suy nghĩ tôi còn định quẳng hết hai đứa ra khỏi nhà nữa cơ. Mà thôi, nghĩ lại thì nhà này đâu phải của mình, đuổi chủ nhà thì mang nghiệp.
Thế nên đánh hai đứa bất tỉnh là lựa chọn tốt nhất.
Nguyên chủ - Kate.
Nguyên chủ - Kate.
Zzzz...oa trai đẹp...
Shark.
Shark.
Cá...cá...zzz.
Kate.
Kate.
"Biết vậy làm ngay từ đầu rồi."
Đến sáng thì lại tiếp là rắc rối, hồi tối bọn nó chưa chọn xong nên giờ lại lăn ra cãi nhau. Giờ tôi nên làm gì với hai đứa này đây?
Nguyên chủ - Kate.
Nguyên chủ - Kate.
Không chịuu.
Nguyên chủ - Kate.
Nguyên chủ - Kate.
Chọn cái màu hồng đi!
Shark.
Shark.
Không, rõ ràng màu xanh đẹp hơn!
Nguyên chủ - Kate.
Nguyên chủ - Kate.
Khônggg!!
Shark.
Shark.
Giãy thôi vẫn vô ích, màu xanh đẹp hơn!
Kate.
Kate.
Thôi đi...
Cuối cùng, bọn nó cùng cười hề hề rồi đeo cho tôi một cái vòng tay màu hồng và một cái móc khóa màu xanh, bọn này lắm trò thật.
Kate.
Kate.
"Haizz."
Trên đường đến trường, nhỏ kia lại liên tục lèm bèm về mấy anh hùng vượt ngàn chông gai của nó cho con cá khờ kia nghe, mà kệ đi, tôi dám chắc con cá kia không hiểu gì đâu. Sau đó lại đến thức ăn ngon như thế nào, hồ cá đẹp ra sao và 7749 cái khác mà nó cho là đẹp, nhưng mà nghe đến thức ăn là cá khờ thành cá khôn luôn rồi.
Chậc chậc, cuối cùng cũng đến trường rồi, đã được giải thoát. Nhưng đell thể ngờ là bọn nó lại chuồn đi mất, nói gì mà xem hồ cá. Câu hỏi là: Con mập là cá rồi mà nó còn thắc mắc đến mấy con cá khác? Nó thế mà nói đi chào đồng loại, thề bọn cá kia chắc gì xem nó là cá, mập giống heo rồi cơ mà, họ hàng còn phải chịu thua.
Kate.
Kate.
"Dù sao cũng chưa đến giờ, cứ đi xung quanh xem sao."
Đi chút cũng được, dù gì tính đến thời điểm này cũng chưa được một ngày, việc trả thù sẽ không bao giờ là muộn.
Băng qua khuôn viên trường, tôi có thấy một cô gái cầm theo vài túi bánh quy nhỏ và nói gì đó như đang giới thiệu. Có lẽ tôi sẽ bỏ đi, nhưng theo tính cách của con nhỏ kia thì tôi đoán nó sẽ ghé vào giúp nên đành thôi. Dù là một linh hồn khác nhưng tôi vẫn phải giữ lại chút tính cách của con mắm kia, không lại bị nghi ngờ mất.
Nhưng mà tôi nên bắt chuyện như nào nhỉ? Có lẽ nên xem những người khác làm thế nào rồi tôi hẵng làm theo.
Và cái wtf gì vậy?? 15 phút trôi qua và chẳng có ai đến cả. Mắt tôi sắp khô vì quên nhắm mắt rồi, nhưng cô gái kia chắc bị nhìn chằm chằm lâu quá nên đã chú ý đến tôi rồi. Cô ấy từ từ bước lại gần tôi, cho đến khi khoảng cách thu hẹp còn 1m mới dừng lại.
Yaya.
Yaya.
Xin chào!
Yaya.
Yaya.
Cậu có muốn mua chút bánh quy của câu lạc bộ nấu ăn không?
Một cô gái với giọng ngọt ngào, bánh quy nhìn cũng đẹp mắt nữa. Tôi nghĩ tôi sẽ mua hết cho cô ấy khỏi đứng ngoài đây nữa, nắng sẽ thiêu cổ mất. Mà công nhận con mắm Kate nhiều tiền vãi, đủ để dùng tiền đè chết tôi rồi.
Kate.
Kate.
Tôi mua hết, được không?
Yaya.
Yaya.
Được! Tất nhiên là được rồi!
Rồi cô ấy nhanh nhẹn gói tất cả bánh vào một túi lớn hơn và đưa cho tôi với một nụ cười tỏa nắng, nó chói đến nỗi có khi làm hỏng mắt tôi mất.
Yaya.
Yaya.
Cảm ơn đã mua bánh quy của câu lạc bộ nấu ăn.
Yaya.
Yaya.
Tôi là Yaya, năm 3 và cũng là hội trưởng của câu lạc bộ này!
Kate.
Kate.
Kate, năm 2.
Cái tên "Yaya" khiến tôi phải khựng lại vài giây để suy nghĩ, hình như nghe hơi quen.
Mà nghĩ thế nào cũng không nhớ nên thôi.
Yaya.
Yaya.
A- là cô bé hồi đầu năm ngã xuống hồ cá trong lúc cho cá ăn phải không?
Kate.
Kate.
Vâng...
Nhục quá Kate ơi.
Yaya.
Yaya.
Lúc đó tin có người nhảy xuống hồ bắt cá lan rộng quá trời, chị với bạn cũng nghe thấy!
Kate.
Kate.
Mong chị hãy quên nó đi giúp tôi...
Kate.
Kate.
Thật xấu hổ.
Yaya.
Yaya.
Đâu có, chị thấy dễ thương mà?
Yaya.
Yaya.
Chị có lưu ảnh lúc em ngoi lên còn có con cá trên đầu nữa đó.
Yaya.
Yaya.
Xem không?
Kate.
Kate.
Thôi ạ...
Yaya.
Yaya.
Hay mình kết bạn đi!
Yaya.
Yaya.
Giới thiệu lại lần nữa, chị tên là Yaya.
Kate.
Kate.
Tôi tên Kate.
Chị gái đó từ từ đưa tay về phía tôi, chờ tôi nắm lấy. Không phụ sự kì vọng, tôi đành nắm lấy thôi.
Kết bạn xong. Nhưng rồi chị gái lại bị thành viên khác trong câu lạc bộ kéo đi xem mẻ bánh mới làm xong.
Yaya.
Yaya.
Tạm biệt em nhé, Kate!
Kate.
Kate.
Tạm biệt.
Tôi cứ thế đứng vẫy tay cho đến khi bóng chỉ khuất dần. Hết bạn để trò chuyện rồi, tôi lại đi vài vòng nữa, và rồi bằng một cách thần kì nào đó mà giờ tôi đã có mặt tại sân thượng. Ôi chà, nhìn xuống thì thấy nó cao vãi. Mà hình như tôi thấy con mập với nóc rồi, lý do gọi nó là nóc hả? Đơn giản là vì cứ ai chọc nó là cái mặt tự động phồng ra, rồi ngồi đó giãy đành đạch, khá giống cá nóc.
Mà thôi kệ bọn nó đi, hai con cá chơi cùng đồng loại thì có gì sai?
Ít nhất giờ tôi định lấy bánh quy ra ăn thử. Nhưng vừa mới lấy ra tôi lại nghe tiếng hét của con nóc, thế là lỡ tay làm rơi túi bánh quy xuống.
Nguyên chủ - Kate.
Nguyên chủ - Kate.
Áaaa, nó cắn tay tôi!!
Shark.
Shark.
Từ từ, cô đừng có giãy nữa.
Nguyên chủ - Kate.
Nguyên chủ - Kate.
Không được! Đau quáaaa.
Shark.
Shark.
Cô bị bệnh làm lố à?? Mấy con cá cảnh này mà cô kêu đau!!
Nguyên chủ - Kate.
Nguyên chủ - Kate.
Ừ thì... haha hết đau rồi!
Bị cá cắn mà nó hét cỡ này hả trời?? Nhưng điều quan trọng là bánh quy của tôi rơi xuống rồi. Tôi thử đưa cái bản mặt này ra xem thử thì wow, túi bánh đó rơi xuống đầu người ta rồi kìa!!
Kate.
Kate.
"Mẹ nó, ai xui thế?"
Mà tôi đell ngờ được là trong lúc tôi bận thầm rủa con nóc thì người đó đã ngước lên nhìn tôi từ lúc nào rồi. Không hay thật, đến tôi trong tình huống còn không biết.
Mà cái này cứ coi là quà tặng từ trên trời rồi xuống đi ha. Tôi quay xuống thì nhìn thấy người đó vẫn đang nhìn chằm chằm tôi, đành phải xin lỗi người ta thôi. Nhưng một điều tôi chắc chắn là người đó sẽ không nghe thấy lời xin lỗi của tôi đâu, nói khẩu hình miệng là tốt nhất.
Tôi còn chưa kịp chạy trốn khỏi rắc rối trước mắt thì hồn tôi sắp bay đi do có ai đó chạm vào vai tôi. Quay lại thì thấy người đó đã đứng trước mặt tôi, quái lạ, cái này là phép thần thông gì vậy??
Kate.
Kate.
"Nam mô..."
Taufan.
Taufan.
Hai, xin chàooo.
Kate.
Kate.
Chào...
Taufan.
Taufan.
Túi bánh quy này là của cậu phải không?
Kate.
Kate.
Phải.
Kate.
Kate.
Xin lỗi, tôi vô tình làm rơi xuống.
Kate.
Kate.
Không ngờ lại rơi vào đầu cậu...
Taufan.
Taufan.
Ây, không sao đâu!
Taufan.
Taufan.
Tôi không để ý đến việc đó.
Kate.
Kate.
Cảm ơn đã thứ lỗi.
Taufan.
Taufan.
Ehe, tôi là Taufan, năm 3.
Kate.
Kate.
Kate, năm 2.
Taufan.
Taufan.
Ô, là người đã...
Mẹ nó, tôi không muốn nghe. Mặc dù tôi không phải con nóc, nhưng tôi đang trong xác nó! Nói không nhục là giả.
Kate.
Kate.
À ừ... xin phép đi trước.
Taufan.
Taufan.
Khoan đã.
Taufan.
Taufan.
Chưa vào học mà, đi chơi với anh chút điii.
Hot

Comments

Thơ săn trai đep

Thơ săn trai đep

tặng 1 vote và 1 tách cafe nèe. Sốp mau ra chap mới nhaa, hóng áa

2025-05-16

1

lyn🌷🌻

lyn🌷🌻

cj ơi mạng sống cj sau khi ăn hết đống đó còn ổn kh zị

2025-08-17

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play