Chap 2: "Mùi Hương Của Người"

con t/g simp SMC
con t/g simp SMC
Woah woah woah, nay siêng siêng viết 2 chap cho mọi người đọc cho đãaa
---
Một buổi sáng trong khu vườn Vanilla, sương còn đọng trên lá. Pure Vanilla đang nhẹ nhàng tưới nước cho những khóm hoa vừa hé nụ. Gương mặt cậu bình thản, nhưng ánh mắt thì luôn lặng lẽ nhìn về phía lối mòn dẫn từ rừng
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Trong lòng// *Đã ba ngày kể từ lần cuối cùng hắn ghé qua…*
Pure Vanilla
Pure Vanilla
*Ta không muốn thấy mình mong chờ đến vậy… Nhưng trái tim thì không chịu nghe lời*
Tiếng bước chân bất ngờ vang lên sau lưng khiến cậu giật mình. Một cánh áo đen quen thuộc thoáng lướt qua trong gió
Shadow Milk
Shadow Milk
"Đừng tưới hoa nữa. Chúng đủ thơm rồi”
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Quay lại, bất ngờ, nụ cười dịu nhẹ// “Và ngươi thì vẫn đủ kiêu”
Shadow Milk tiến đến gần, gương mặt lộ vẻ gì đó… xao động. Không giống như lần trước, hôm nay hắn không giữ khoảng cách
Shadow Milk
Shadow Milk
//Bước đến chỉ còn cách nửa sải tay// “Hôm qua ta đi qua đây. Đã thấy ngươi ngủ gục bên luống hoa”
Shadow Milk
Shadow Milk
“Và ta đã… định chạm vào ngươi”
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Ngẩng nhìn hắn, ánh mắt thoáng bối rối// “Vậy sao không chạm?”
Shadow Milk đưa tay lên, lần này không do dự. Ngón tay hắn chạm nhẹ lên má Pure Vanilla, vuốt một cánh hoa nhỏ còn dính lại từ sáng
Shadow Milk
Shadow Milk
//Giọng khẽ// “Vì ta sợ sẽ không rời tay được”
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Nhắm mắt// “Vậy thì… đừng rời nữa”
Hai ánh mắt gặp nhau và lần đầu tiên, Shadow Milk cúi đầu sát xuống… môi hắn chạm nhẹ lên trán Pure Vanilla
Chỉ một chạm, nhưng khiến tim cả hai khựng lại
Shadow Milk
Shadow Milk
//Rút tay về, bối rối rõ rệt// “…Ta không quen với việc ai đó khiến ta thấy… bình yên”
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Nhẹ nắm lấy tay hắn, kéo lại gần// “Vậy để ta làm quen giúp ngươi”
Chuyển cảnh
Bên trong căn nhà nhỏ của Pure Vanilla. Trời bắt đầu đổ mưa nhẹ. Hai người cùng ngồi bên lò sưởi. Ánh lửa hắt lên gương mặt họ, tạo ra một không khí thân mật lạ thường
Shadow Milk
Shadow Milk
“Ngươi thực sự sống một mình trong nơi này?”
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Gật đầu// “Có cây, có hoa… và thỉnh thoảng có ngươi"
Shadow Milk
Shadow Milk
“Là ta... khiến nơi này bớt cô đơn, hay bớt bình yên?”
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Nghiêng người tựa nhẹ vào vai hắn// “Ngươi khiến nơi này… có tim đập”
Shadow Milk khẽ run nhẹ. Hắn không quen với cơ thể ai đó chạm vào mình một cách không phòng bị. Nhưng lần này, hắn không né tránh. Ngược lại, hắn đưa tay khoác nhẹ qua vai Pure Vanilla, kéo cậu gần hơn
Shadow Milk
Shadow Milk
//Nhỏ giọng// “Nếu ta hỏi ngươi… đừng dịu dàng nữa, được không?”
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Ngước mắt nhìn// “Tại sao?”
Shadow Milk
Shadow Milk
“Vì ta sợ… sẽ nghiện mất”
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Cười khẽ, áp trán vào cổ hắn// “Muộn rồi”
Bên ngoài, mưa rơi tí tách. Bên trong, hơi thở hai người chạm nhau. Cả căn phòng như thu lại chỉ còn hai trái tim
Shadow Milk cúi xuống, lần này không do dự. Hắn hôn lên mái tóc của Pure Vanilla, rồi trượt xuống gần má, rồi dừng lại sát bên môi
Shadow Milk
Shadow Milk
“Cho ta biết, đây có phải mơ không?”
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Khẽ chạm môi vào hắn// “Vậy hãy hôn ta để biết câu trả lời”
Nụ hôn đầu tiên, nhẹ như hoa vanilla rơi, nhưng nóng như lửa bùng lên từ tim. Shadow Milk giữ lấy gáy Pure Vanilla, siết chặt hơn. Còn Pure Vanilla thì đan tay qua cổ hắn, để không còn khoảng cách nào nữa
Sau nụ hôn, cả hai lặng yên một lúc. Pure Vanilla ngồi sát trong lòng Shadow Milk, đầu dựa lên ngực hắn. Nhịp tim vang rõ
Pure Vanilla
Pure Vanilla
“Ngươi có nghe không?”
Shadow Milk
Shadow Milk
"Hơi ồn đấy” (bro, t/g đang không biết mình đang ghi gì nữa 💀)
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Mỉm cười// “Là vì ngươi đang trong đó”
Shadow Milk nhắm mắt lại. Trong vòng tay hắn đang ôm, là ánh sáng mà cả đời hắn từng trốn tránh. Giờ đây, hắn không muốn buông tay nữa
Mưa tạnh. Trăng lên. Trong căn phòng nhỏ, hai chiếc áo choàng , một trắng, một đen, vắt bên nhau trên ghế. Và hai người đang ngủ yên trong vòng tay đối phương, không còn ranh giới giữa bóng tối và ánh sáng
---
[Tin nhắn từ Shadow Milk – 03:12 AM] “Nếu ngươi là giấc mơ… Ta thề sẽ không bao giờ muốn tỉnh” [Pure Vanilla – 03:13 AM] “Ngươi là thật. Và ta cũng thế”
---
Sáng hôm sau
Ánh sáng ban mai lùa qua khung cửa sổ nhỏ, vẽ lên nền tường những vệt nắng vàng dịu. Tiếng chim đầu ngày khẽ vang lên ngoài vườn vanilla
Trong phòng, Shadow Milk đang nằm nghiêng, mái tóc rối nhẹ, gương mặt chưa thức tỉnh hoàn toàn. Trong vòng tay hắn, Pure Vanilla đang ngủ yên, hơi thở đều và ấm áp
Shadow Milk
Shadow Milk
//Trong lòng// *Ta đã thực sự… ngủ trong vòng tay một ai đó*
Shadow Milk
Shadow Milk
*Không mộng, không ảo ảnh. Là thật*
Hắn khẽ cử động, định rút tay ra. Nhưng Pure Vanilla trở mình, rúc sát hơn vào ngực hắn, đôi tay vô thức siết lấy áo choàng đen
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Mơ màng thì thầm// “Đừng đi đâu…”
Shadow Milk
Shadow Milk
//Cứng người trong vài giây, rồi bật cười khẽ// “…Ta còn chưa đi đâu hết”
Hắn nằm lại, tay luồn vào tóc Pure Vanilla, khẽ vuốt. Lần đầu tiên trong đời, bàn tay hắn không dùng để chiến đấu, mà để gìn giữ sự dịu dàng
Một lát sau, Pure Vanilla mở mắt. Cậu chớp mắt vài lần, rồi ánh nhìn chạm ngay ánh mắt Shadow Milk đang dõi theo mình
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Ngượng nhẹ// “…Ngươi nhìn ta bao lâu rồi?”
Shadow Milk
Shadow Milk
“Đủ lâu để biết… ánh sáng đẹp nhất không phải lúc đêm”
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Cười khẽ, vùi mặt vào ngực hắn// “Ngươi đang tâng ta lên để che sự thật rằng… ngươi dậy trước nhưng lười nấu bữa sáng?”
Ừm mà lười thật ☺
Shadow Milk
Shadow Milk
//Cười nhếch môi, giả vờ bất mãn// “Ta là bóng tối, không phải đầu bếp”
Pure Vanilla
Pure Vanilla
“Thế thì, hôm nay ta sẽ dạy ngươi cách… làm chocolate vanilla nóng”
Chuyển cảnh
Trong căn bếp nhỏ. Pure Vanilla đang khuấy nhẹ sữa trong nồi, còn Shadow Milk đứng cạnh, khoanh tay, nhưng ánh mắt chăm chú hơn bất cứ lúc nào
Shadow Milk
Shadow Milk
“Ngươi thật sự định cho cái thứ ngọt đến nghẹt thở đó vào sữa?”
Pure Vanilla
Pure Vanilla
“Ngươi đang ghen với đường à?”
Shadow Milk
Shadow Milk
“…Không. Ta đang sợ bị ngươi bỏ bùa bằng mùi hương”
Hơi sữa bay lên, và ánh mắt cả hai gặp nhau trong ánh nắng sớm. Pure Vanilla khẽ đặt một ngón tay lên môi Shadow Milk
Pure Vanilla
Pure Vanilla
“Vậy thì nếm thử. Không phải bằng môi, mà bằng tim"
Shadow Milk ngẩn ra. Trong lúc hắn đang lặng người vì câu nói đó, Pure Vanilla đưa một muỗng chocolate nóng lên gần miệng hắn
Pure Vanilla
Pure Vanilla
“Há miệng"
Shadow Milk
Shadow Milk
//Bối rối rõ rệt// “…Đừng ra lệnh kiểu đó, Vanilly”
Pure Vanilla
Pure Vanilla
“Ta không ra lệnh. Ta đang… muốn được nhìn thấy ngươi tin ta"
Sau một lúc, Shadow Milk cúi đầu, nhận lấy muỗng sữa. Khi vị ngọt ấm lan trong miệng, hắn nhắm mắt lại. Và khi mở mắt ra, là sự mềm lại trong ánh nhìn, sự thừa nhận không lời
Shadow Milk
Shadow Milk
“…Không tệ. Nhưng không ngọt bằng môi ngươi"
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Đỏ mặt// “Ngươi học từ ai mấy câu đó vậy?”
Shadow Milk
Shadow Milk
//Ghé sát tai// “Tự nghĩ ra. Từ khi ở cạnh ngươi”
---
Sau bữa sáng, cả hai ra ngoài vườn. Pure Vanilla đang hái hoa vanilla tươi để làm hương liệu, còn Shadow Milk… thì giúp cậu rửa sạch từng cánh hoa, lặng lẽ nhưng kiên nhẫn
Lúc Pure Vanilla cúi xuống nhặt hoa, tóc cậu trượt về một bên. Shadow Milk bất giác đưa tay ra, vén lại sợi tóc ấy ra sau tai cho cậu
Pure Vanilla
Pure Vanilla
//Bất ngờ, quay lại nhìn hắn// “…Ngươi cứ thế này, ta sẽ không còn nhớ được hình ảnh một Shadow Milk cô độc, lạnh lùng nữa"
Shadow Milk
Shadow Milk
//Ghé sát, mắt lấp lánh một tia tinh nghịch hiếm thấy// “Vậy thì nhớ lấy hình ảnh này. Kẻ từng bước ra khỏi bóng tối… vì muốn nắm lấy bàn tay ngươi"
Pure Vanilla đặt một nụ hôn lên lòng bàn tay hắn, một cách lặng lẽ, tinh tế, như lời đáp rằng hắn đã nhận lấy sự dịu dàng ấy
---
Trời về trưa. Hai người ngồi dưới gốc cây vanilla, cùng nhau đọc một cuốn sách. Shadow Milk dựa nhẹ vào vai Pure Vanilla, còn Pure Vanilla thì tựa đầu lên tóc hắn. Không lời nào, nhưng ánh sáng và bóng tối, đã không còn ranh giới
[Tin nhắn từ Pure Vanilla – 14:04] “Hôm nay, ngươi là hương thơm trong không khí của ta” [Tin nhắn từ Shadow Milk – 14:06] “Còn ngươi… là điều khiến ta muốn ở lại thêm một ngày nữa”
---
con t/g simp SMC
con t/g simp SMC
Trờii ơii, ngọt muốn sún răng luôn
con t/g simp SMC
con t/g simp SMC
Với lại mình cảm giác như là mình hơi cho Pure Vanilla Top đúng không?
con t/g simp SMC
con t/g simp SMC
Hmm, chắc mấy chap sau mình cho Shadow Milk chủ động hơn để làm Top
con t/g simp SMC
con t/g simp SMC
Vậy thôi, hẹn gặp mọi người ở tháng sau :))
Hot

Comments

Sỹ bầu🥀💔

Sỹ bầu🥀💔

Ổng nhìn vợ hay nhìn cái nồi vậy=>>??

2025-05-16

1

i luv Kaaatie😇❤️

i luv Kaaatie😇❤️

ừ ừ

2025-05-27

2

Sỹ bầu🥀💔

Sỹ bầu🥀💔

“Há mồm ra không t ném mẹ bát cơm ra ngoài giờ?”-Pure Vanilla AU t…

2025-05-16

4

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play