[Shadowvanilla/Shadow Milk X Pure Vanilla (Cookie Run Kingdom - CRK)] -Ánh Sáng Và Bóng Tối-
Chap 1: "Lặng Yên Dưới Ánh Trăng"
"abc": lời thoại nhân vật
//abc//: hành động, cảm xúc
*abc*: suy nghĩ
[abc]: tin nhắn từ điện thoại
(Có gì mới mình sẽ nói sau)
Một khu vườn yên tĩnh phủ sương đêm, ánh trăng nhạt phủ lên những tán cây lấp lánh sương bạc. Pure Vanilla ngồi đấy, tựa ngắm nhìn bầu trời, đột nhiên có một tiếng nói cất lên trong đầu cậu (thần giao cách cảm)
Shadow Milk
“Ngươi đang ở đâu vậy, Pure Vanilla?”
Pure Vanilla
“Trong vườn hoa, như thường lệ. Sao vậy?”
Shadow Milk
“…Ta đến được không?”
Pure Vanilla
“Ừ. Ta đang bên hồ nước. Có hoa vanilla mới nở”
Pure Vanilla ngồi cạnh hồ nước, tay khẽ vuốt cánh hoa đang chớm nở. Ánh trăng chiếu lên mái tóc vàng óng khiến cậu trông như phát sáng
Tiếng bước chân khẽ vang lên giữa màn đêm. Shadow Milk Cookie bước vào khung cảnh, áo choàng đen lướt nhẹ qua bụi cỏ. Ánh mắt u tối thoáng chút bối rối khi thấy Pure Vanilla quay đầu lại mỉm cười
Pure Vanilla
//Mỉm cười dịu dàng nhìn hắn// "Đêm nay đẹp thật. Ngươi đến rồi"
Shadow Milk
//lặng lẽ ngồi xuống cạnh, không nhìn thẳng// “…Ta không biết tại sao ta lại đến”
Pure Vanilla
//Nghiêng đầu nhìn anh// “Vậy thì nghe trái tim đi. Nó bảo ngươi điều gì?”
Khung tranh cận mặt Shadow Milk, ánh mắt trốn tránh nhưng trong đáy mắt là một khoảng trống đầy hỗn loạn
Shadow Milk
//Nhỏ giọng// “Nó bảo ta… nhớ ánh sáng”
Pure Vanilla
//Ngạc nhiên nhẹ, nhưng ánh nhìn dịu lại// “Ta… là ánh sáng đó sao?”
Shadow Milk
//Bất ngờ quay đi, đôi môi khẽ mím// “Ngươi chẳng hiểu gì cả. Lúc ta nhìn thấy ngươi, ta không thể thở nổi. Sự dịu dàng ấy… khiến ta đau”
Một lần Shadow Milk nhìn thấy Pure Vanilla đang chữa lành một bé cookie bị thương. Ánh mắt anh dõi theo từ xa, đầy mâu thuẫn: ghen tị, ngưỡng mộ, và… một nỗi khao khát xa lạ
Pure Vanilla
//Nhẹ nhàng đặt tay lên tay Shadow Milk// “Vậy… hãy để ta giúp ngươi thở lại, được không?”
Shadow Milk
//Bật cười khẽ, đầy cay đắng// “Ngươi nghĩ ta là ai? Một tên phản loạn, đầy bóng tối, không xứng chạm vào ánh sáng như ngươi”
Pure Vanilla
//Nắm chặt tay anh hơn// “Ta không tin có ai sinh ra đã không xứng. Ngươi chỉ đang lạc đường… nhưng trái tim ngươi vẫn còn biết nhớ ánh sáng”
Gió đêm thổi nhẹ, tóc cả hai tung bay. Ánh trăng rọi vào bàn tay họ đang nắm chặt, tạo thành một vầng sáng nhỏ dịu dàng
Shadow Milk
//Giọng run// “Vì sao lại đối tốt với ta? Ta từng khiến bao cookie sợ hãi…”
Pure Vanilla
//Mỉm cười buồn// “Vì ta từng cảm thấy cô đơn. Và ta nhận ra… ánh sáng là để chia sẻ, không phải để giữ cho riêng mình”
Khung cảnh lặng yên. Shadow Milk quay sang, ánh mắt dao động, lần đầu tiên dừng lại thật lâu trên gương mặt Pure Vanilla
Shadow Milk
“Ngươi… thật ngốc”
Pure Vanilla
//Cười khẽ// “Ta biết”
Shadow Milk
//Khẽ nghiêng đầu, ánh mắt dần ấm lại// “…Nhưng có lẽ… ta thích sự ngốc nghếch đó”
Cả hai ngồi cạnh nhau bên hồ. Bóng họ in xuống mặt nước, ánh trăng hòa lẫn vào tim. Một tia sáng nhỏ len vào bầu trời đêm, ngôi sao đầu tiên ló dạng
Shadow Milk
“Lần sau… ta có thể đến sớm hơn không?”
Pure Vanilla
“Cửa vườn sẽ luôn mở. Cả trái tim ta cũng vậy”
Buổi chiều tà ở vương quốc. Mặt trời đang dần lặn, rải ánh vàng cam ấm áp lên những tán cây vanilla. Các Cookie đang dọn dẹp chuẩn bị cho đêm xuống
[Pure Vanilla Cookie – tin nhắn gửi đi lúc 17:04]
“Hôm nay trời đẹp. Ta lại ngồi ở vườn hoa như hôm trước”
[Shadow Milk – đã xem – không trả lời]
Pure Vanilla ngồi dưới tán cây, tay cầm cuốn sách. Nhưng ánh mắt anh không tập trung, thỉnh thoảng lại ngẩng lên nhìn cánh cổng dẫn vào vườn.
Pure Vanilla
//Lẩm bẩm// “…Có lẽ hắn bận”
Trong một góc tối của khu rừng ngoại vi, Shadow Milk Cookie đang đứng nhìn màn hình điện thoại. Ngón tay lướt qua tin nhắn rồi dừng lại. Anh không nhắn gì, nhưng mắt dừng lại rất lâu ở chữ “trời đẹp” và “vườn hoa”
Shadow Milk
//Thì thầm// “Ta sợ… sẽ quen với điều này"
Anh siết chặt áo choàng, lặng lẽ quay đi… nhưng vài bước sau lại dừng lại. Gió thổi lướt qua áo, làm bung vài cánh hoa vanilla mà anh mang theo từ buổi gặp trước
Tối muộn, Pure Vanilla vẫn còn ngồi ở vườn, ánh đèn ma thuật xung quanh phát sáng dịu nhẹ. Anh gục đầu xuống đầu gối, đôi mắt đã buồn đi rõ rệt
Pure Vanilla
//Trong lòng// *Mình có đợi quá vô lý không…?*
Pure Vanilla
*…Chỉ là một đêm, một cuộc trò chuyện… có lẽ với hắn chẳng là gì*
Bỗng có tiếng động nhẹ sau lưng. Một cái bóng quen thuộc xuất hiện sau tán cây
Shadow Milk
//Khẽ giọng// “Ngươi vẫn ở đây?”
Pure Vanilla
//Giật mình, rồi bật cười nhẹ// “…Tưởng ngươi quên”
Shadow Milk
//Ngồi xuống đối diện// “Ta không quên. Ta chỉ… sợ quen"
Pure Vanilla
//Ngạc nhiên// “Sợ quen với điều gì?”
Shadow Milk
//Nhìn thẳng, ánh mắt không còn trốn tránh// “Sự dịu dàng của ngươi. Sự kiên nhẫn. Sự chờ đợi. Nếu ta quen với nó… ta sẽ muốn giữ nó mãi”
Gió thổi qua mái tóc Pure Vanilla. Cậu không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười
Pure Vanilla
"Vậy thì giữ lấy. Ta đâu có chạy đi đâu"
Shadow Milk nắm lấy tay cậu, lần đầu tiên chủ động. Cái nắm tay không còn run rẩy như lần trước, mà siết nhẹ, chắc chắn
Shadow Milk
//Giọng trầm ấm// “Nếu ta đặt tay vào ánh sáng… ngươi có chắc ngươi sẽ không bị thiêu cháy không?”
Pure Vanilla
//Áp tay kia lên tay hắn// “Nếu là ánh sáng thật sự… nó không bao giờ thiêu đốt"
Khoảnh khắc yên lặng, chỉ có gió và trái tim đập vang trong lồng ngực. Shadow Milk cúi đầu sát hơn, ánh mắt gần chạm gương mặt Pure Vanilla
Shadow Milk
“Ngươi nên sợ ta… nhưng ngươi không biết sợ là gì..." //thở dài//
Pure Vanilla
//Nhắm mắt, thì thầm// “Ta biết sợ chứ… Ta sợ ngươi rời đi”
Bất ngờ, một cái ôm. Shadow Milk kéo cậu vào lòng, ôm siết chặt như thể sợ cả thế giới cướp đi khoảnh khắc đó
Shadow Milk
//Thì thầm// “Vậy thì… hãy giữ ta lại. Nhưng đừng bao giờ quên rằng ta từng thuộc về bóng tối”
Pure Vanilla
//Gục đầu vào vai hắn// “Bóng tối cũng cần ánh sáng để vẽ nên hình dạng. Và ngươi đã có hình, rất rõ, rất thật, trong lòng ta”
Hai Cookie ngồi tựa vào nhau dưới cây vanilla. Hoa vanilla nở rộ trên đầu, và giữa họ, một chút ấm áp bắt đầu chớm nở như ánh bình minh
[Tin nhắn từ Shadow Milk – 00:41]
“Ta chưa từng là một ai đáng được nhớ. Nhưng nếu ngươi muốn… hãy bắt đầu nhớ ta từ hôm nay”
[Pure Vanilla – 00:42]
“Ta đã nhớ từ đêm đầu tiên rồi, Shadow”
con t/g simp SMC
lô mọi người nhaa, sry ý mình là mình xoá truyện hơi nhiều 😶
con t/g simp SMC
tại do thấy xàm với lại đọc lại thì hết hợp gu rồi
con t/g simp SMC
với lại mình thấy nhiều người viết cho Pure Vanilla là ánh sáng còn Shadow Milk là bóng tối á, nên mình cũng sẽ viết kiểu vậy luôn
con t/g simp SMC
đừng lo truyện này mình sẽ cố gắng không xoáa
con t/g simp SMC
và mình sẽ cố gắng siêng năng hơn trong ngày hè để ra chap cho mọi người đọcc
con t/g simp SMC
mà nói trước là ra chap sẽ hơi lâu do chất xám của mình có giới hạn 😶
con t/g simp SMC
vậy thôi, baii
con t/g simp SMC
1295 chữ!
Comments
vạn vật đều thua Golden Cheese
con này m mà xoá truyện nữa là lên trường m chết với t
2025-05-13
4
DyDangjw
Hứa nha bồ, xoá nữa tôi buồn đấy😔.
2025-05-12
3
Sỹ bầu🥀💔
Clm ghéc cực mấy đưa thấy tin nhắn mà seen cmn luôn🥰💢
2025-05-16
3