Em Không Được Phép Rời Xa Tôi, Kalego À. | Opera × Kalego |
Chap 2.
Kalego
//Cậu đang đi dọc hành lang trường, những tiếng nói của những học sinh khác làm cậu khó chịu// Ồn ào thật... //Cậu lẩm bẩm, hơi khó chịu//
Balam
//Balam đi tới từ phía xa// Vẫn không thích sự ồn ào như mọi ngày, Kalego nhỉ?
Kalego
Tch... biết rồi còn gì...
Kalego
Tôi chỉ hy vọng đừng gặp cái tên đó-
Opera
Gặp ai, tôi ư? //Hắn đột nhiên xuất hiện phía sau Kalego khiến cả cậu và Balam giật mình//
Kalego
//Giật mình// Ah! Anh là ma hay sao mà cứ xuất hiện bất thình lình vậy??
Balam
Thôi nào, Kalego, dù sao anh ấy cũng là đàn anh mà, không nên nói chuyện như vậy đâu..
Opera
//Hắn vòng tay qua vai cậu// Đúng, tôi là đàn anh mà. Đây không phải là cách nói chuyện với đàn anh của cậu đâu.
Kalego
//Cậu hất tay hắn ra// Đ-Đừng chạm vào tôi. A-ai xem anh là đàn anh chứ..!
Balam
//Balam cười gượng, xua tay// Uh... Kalego à, cậu bảo trọng nhé, tôi chạy trước đây... //Balam nói trong khi quay người chạy đi//
Kalego
N-nè! Sao đột nhiên cậu lại chạy vậy...? //Cậu nói, có một chút bối rối... không hề biết rằng sau lưng mình, Opera đang đen mặt, rõ ràng không vui vì bị hất tay ra//
Kalego
//Cậu đột nhiên cảm thấy lạnh sóng lưng, cậu đờ người ra một lúc, không dám quay lại nhìn hắn//
Opera
//Hắn nắm lấy cằm cậu và quay mặt cậu lại, hắn nghiêng mặt lại gần cậu// Đây là cách cậu đối xử với người lớn hơn mình sao? Tsk tsk tsk, vậy là không được rồi...
Kalego
//Tai cậu hơi đỏ lên, cậu nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và đẩy hắn ra// T-tôi đã bảo là đừng chạm vào tôi mà! Đ-Đừng nghĩ lớn hơn tôi mà muốn làm gì thì làm!
Opera
//Hắn nhìn cậu, nghiêng đầu sang một bên, mặt hắn dần trở nên tối, hắn nhăn mặt, nhìn chằm chằm vào cậu, không nói gì//
Kalego
//Cậu cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sóng lưng mình, cậu lùi lại một vài bước// Um... a-anh làm gì thì làm, t-tôi đi trước đây... //Cậu nói trong khi quay người lại và nhanh chóng rời đi, không muốn gặp rắc rối//
Opera
//Hắn chỉ đứng đó, nhìn chằm chằm vào bóng lưng cậu, vẻ mặt bất mãn vẫn hiện hữu trên gương mặt hắn, hắn cười khẩy, sau đó quay người lại và đi về hướng ngược lại//
Vào buổi chiều, lúc tan học.
Balam và cậu đi xuống sân trường, chuẩn bị đi về thì thấy có một vài học sinh đang nằm dưới đất, một vài người chảy máu và có đầy vết bầm tím trên người... họ nhìn như vừa bị rất nhiều người đánh vậy.
Kalego
C-cái gì nữa vậy...
Balam
//Balam im lặng một lúc, sau đó chỉ tay về phía cổng// Có lẽ... là anh ta..
Theo hướng tay Balam chỉ, cậu thấy hắn, đang đi từ cổng trường ra ngoài, thân hình thon gọn nhưng có vẻ cũng rắn chắc của hắn là thứ đầu tiên lọt vào tầm mắt của cậu.
Đuôi của hắn vẫy nhẹ sau lưng, có lẽ hắn là người vừa đánh đám người đó
Kalego
Hắn ta bị cái quái gì vậy... Sao cứ phải đi đánh nhau vậy...?
Balam
Hm... tôi không biết, kì lạ thật... có lẽ có điều gì khiến hắn bực bội chăng..?
Kalego
//Cậu hồi tưởng về lúc đó, có lẽ cậu là người khiến hắn giận chăng? Cậu lắc đầu, gạt những suy nghĩ đó đi// K-kệ hắn đi, sao chúng ta phải quan tâm chứ?
Balam
Ờ... cậu nói cũng có lý...
Họ tạm thời gạt đống suy nghĩ đó đi và ai về nhà nấy
Kalego
//Cậu đang ngồi trong lớp cùng với Balam, nhưng cậu khá mất tập trung.. cậu nghĩ về sự kiện ngày hôm qua, lúc mà hắn nghiêng mặt tới gần cậu... vành tai của cậu đỏ lên khi nhớ về chuyện đó, cậu không để ý là giáo viên đang điểm danh tới tên cậu//
Giáo Viên
Kalego có ở đây không?
Balam
//Balam vỗ vỗ vai cậu// Nè, tới cậu rồi kìa.
Kalego
//Cậu lúc này mới thoát ra khỏi suy nghĩ của mình// Có.
Giáo Viên
Ừm, Kalego, có. //Giáo viên tiếp tục điểm danh những người khác//
Kalego
//Cậu lại lạc vào trong suy nghĩ, cậu không thể không nghĩ rằng... tên đàn anh đó... hắn.. cũng đẹp trai đó nhỉ...//
Kalego
//Cậu nhanh chóng lắc đầu, má cậu đỏ lên một chút// *Suy nghĩ* Sao lại nghĩ như vậy chứ... Kalego, mày thẳng mà! //Mặc dù cố gắng nghĩ vậy, nhưng cậu không thể vung đi hình ảnh đó được...//
Kalego
//Cảm giác đó khá tuyệt một cách kì lạ... cảm giác bàn tay mềm mại của hắn chạm vào cằm cậu, và mùi hương thoang thoảng của hắn đi vào mũi cậu khi hắn nghiêng tới gần thật tuyệt... cậu không thể không nghĩ... làm sao cái bàn tay mềm mại đó lại có thể đánh nhau được? Thật là hoang đường...//
Balam
Nè! Nè! Kalego! //Balam lắc vai cậu//
Kalego
//Cậu lại thoát khỏi những suy nghĩ của mình// H-hả? Gì cơ?
Balam
Sao hôm nay cậu không tập trung gì hết vậy? Đang suy nghĩ về ai à? //Balam nói, hơi trêu chọc trong khi dùng tay chọc vào tay cậu//
Kalego
N-nhảm nhí... nghĩ về ai chứ... //Cậu nói, quay mặt sang một bên, cố gắng giấu đi vẻ mặt hơi đỏ của mình//
Balam
Ai biết chứ? Lỡ đâu đang nghĩ về đàn chị nào thì sao? //Balam tiếp tục, cười khúc khích//
Balam
Cậu nói dối, tôi có thể nhìn thấu cậu đó, Kalego à.
Năng lực dòng dõi của Balam chúng là Chuông Sự Thật (Không biết t nhớ đúng không;-;), Balam có thể nhận ra khi nào người khác nói dối...
Kalego
Hm... dù sao thì kệ tôi, tôi nghĩ về ai cũng không phải việc của cậu...
Balam
//Balam bật cười// Haha, vậy chắc là cậu đang nghĩ về đàn chị nào rồi, hoặc cũng có lẽ là đàn anh nào đó, nhỉ?
Kalego
//Tai cậu trở nên đỏ hơn, cậu vẫn nhìn đi chỗ khác, không dám trả lời vì sợ Balam nhìn thấu sự thật//
Comments