chap 3 : Lời nói chưa thành

Buổi sáng hôm sau, cậu cố gắng nở nụ cười như mọi khi, nhưng khi nhìn thấy Quang Anh đứng đợi trước cổng nhà, lòng cậu lại nhói lên. Cậu ấy vẫn như thế - luôn rạng rỡ và đầy sức sống.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đi học thôi , Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừ!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu sao vậy ? Cảm thấy không khỏe à
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tớ chỉ cảm giác hơi đau đầu thôi , không sao đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Um , chú ý sức khỏe nha
———————
Trên đường đến trường, Quang Anh hào hứng kể về những dự định khi sang nước ngoài: học tập, khám phá, trải nghiệm... cậu chỉ gật đầu, thi thoảng đáp lại vài câu ngắn ngủi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Này, cậu không thấy vui à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
À... có chứ!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỉ là tớ hơi bất ngờ thôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng lo, tớ sẽ về mà!
Nghe câu nói ấy, cậu lại cảm thấy đau nhói. Phải rồi, cậu ấy sẽ đi, nhưng cậu thì vẫn ở lại đây, với nỗi trống trải vô hình này.
Trong lớp học, cậu chẳng thể tập trung nổi. Những con chữ nhảy múa trước mắt, nhưng tâm trí cậu chỉ toàn là hình ảnh của Quang Anh. Cậu tự hỏi, nếu mình không nói ra tình cảm này, liệu sau khi hắn đi, cậu có hối hận không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* sao mình toàn nghĩ tới Quang Anh vậy ? *
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“ này , cậu bị sao hả ? “
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“ à không , tớ bình thường “
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“ tại tớ thấy trong giờ học, bình thường cậu năng động lắm , tự nhiên hôm nay thấy cậu im lặng như vậy tớ chỉ hơi lo lắng thôi ! “
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“ ừ “
———————-
Giờ ra chơi, cậu ra sân bóng để tìm Quang Anh. Đứng từ xa, cậu thấy cậu đang chơi bóng rổ với đám bạn, tiếng cười vang lên giòn tan. Cậu mím môi, thu hết can đảm tiến lại gần.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh! // gọi to //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ơ, Duy! Có chuyện gì vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tớ... tớ muốn nói với cậu một chuyện...// ngập ngừng //
Nhưng chưa kịp nói gì thêm, một cô bạn lớp bên bước tới, ngắt lời:
All nữ
All nữ
Quang Anh, cậu hứa giúp bọn tớ chuẩn bị tiết mục cuối khóa mà!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
À, ừ, tớ nhớ rồi! // hắn quay sang tôi, vẻ áy náy.//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tối tớ gọi cho cậu nhé!
Cậu đứng lặng giữa sân trường, nhìn bóng lưng hắn khuất dần sau đám bạn. Cảm giác hụt hẫng dâng lên, cậu cắn chặt môi, tự trách bản thân quá yếu đuối.
—————————
Tối hôm đó, điện thoại cậu reo lên. Là Quang Anh. Cậu không bắt máy, chỉ nhìn màn hình sáng lên rồi tắt đi. Cậu sợ rằng khi nghe giọng hắn, cậu sẽ không kiềm chế được mà nói hết ra tất cả.
Tin nhắn đến:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Duy, cậu giận tớ à? Ngủ chưa?
Cậu nhìn dòng tin nhắn, lòng nặng trĩu. Giận ư? Không, cậu không giận. Cậu chỉ đang giận chính mình vì không đủ can đảm để nói rằng cậu thích hắn .
Nước mắt rơi trên màn hình điện thoại. Cậu tự hỏi:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu không nói bây giờ... liệu còn có cơ hội nào nữa không?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play