Chương 2
Hôm nay là tổng kết cuối năm, Quang Anh có hẹn cậu qua nhà chơi rồi cùng đi tổng kết cuối cấp 3
Cứ ngỡ... mọi chuyện sẽ diễn ra bình thường nhưng...
Mẹ Đức Duy
Hôm nay là ngày con tới kì đấy
Mẹ Đức Duy
Con có đi được không thế
Mẹ Đức Duy
Hay là con ở nhà đi, ngày đầu trong kì của Omega nhạy cảm lắm
Hoàng Đức Duy
Hong sao đâu màaa
Hoàng Đức Duy
Hì hì, thoi con đi nha
Mẹ Đức Duy
Có đem theo thuốc chưaaa
Nguyễn Quang Anh
Đến rồi à
Nguyễn Quang Anh
Vào chơi đi, 4h chiều mới bắt đầu
Nguyễn Quang Anh
Giờ mới có 2h, ngồi đó chới đi, tao lên phòng cất đồ rồi xuống
Trong lúc Quang Anh đi lên lầu thì...
Hoàng Đức Duy
"Trong nhà toàn mùi Quanh Anh nên có lẽ mình nhạy cảm hơn rồi"
Hoàng Đức Duy
"Tch- nóng quá..."
Hoàng Đức Duy
"Thuốc...thuốc mình đâu rồi"
Hoàng Đức Duy
//lục tìm trong túi//
Nguyễn Quang Anh
//bước xuống//
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy...?
Hoàng Đức Duy
À ờ... nhà tao mẹ tao là Omega nên có mùi thôi
Hoàng Đức Duy
Để t ra ngoài cho bớt mùi rồi tao vô
Hoàng Đức Duy
"Cứu tui cứu tui, xém nữa... phải uống thuốc lẹ thôi"
Nguyễn Quang Anh
Mày bị cảm à
Nguyễn Quang Anh
Không nghe t hỏi hả
Hoàng Đức Duy
Có chớ... ờ... t bị cảm á
Nguyễn Quang Anh
Ùm không, thấy mày lục lục mấy vỉ thuốc tao nghĩ mày bị cảm
Hoàng Đức Duy
Ùm..."người bình thường mà tưởng thám tử không á, quan sát dữ dậy trời"
Nguyễn Quang Anh
Mày đang nghĩ xấu tao à
Nguyễn Quang Anh
//ung dung bưng nước từ bếp ra//
Nguyễn Quang Anh
Chữ hiện rõ trên mặt mày kìa
Hoàng Đức Duy
//sờ quanh mặt//
Nguyễn Quang Anh
Haha// cười nhẹ//
Nguyễn Quang Anh
"Ngây thơ như mèo con"
Hoàng Đức Duy
Cười gì đó // liếc anh//
Nguyễn Quang Anh
//cười// mày dễ thương quá thôi
Nguyễn Quang Anh
Không có gì, uống nước đi
Nguyễn Quang Anh
Gần tới giờ rồi, đi thôi
Nguyễn Quang Anh
//mở cửa xe cho ngồi ghế phụ//
Hoàng Đức Duy
Ủa, mày đâu cho ai ngồi ghế lái phụ đâu
Nguyễn Quang Anh
Bây giờ mày là người đầu tiên //nhìn cậu//
Hoàng Đức Duy
//ngại nhẹ//
Đây có phải là lần đầu?...
Tại nơi tổng kết cuối năm
Trần Đăng Dương
Ây dô! Cuối cùng hai tụi mày cũng đến
Lê Quang Hùng
//choàng vai cậu//
Hoàng Đức Duy
//giật mình nhẹ//
Lê Quang Hùng
lúc nào cũng thấy đi chung á
Nguyễn Quang Anh
//tiến đến gỡ tay Hùng ra khỏi vai cậu//
Hoàng Đức Duy
//nhìn Quang Anh//
Lê Quang Hùng
Gì vậy? Choàng vai cũng không cho à
Trần Đăng Dương
Haha, nó vốn vậy mà
Trần Đăng Dương
"Ra Chưởng" kkkkk
Hoàng Đức Duy
Thôi mà, đừng chọc nữa // cười nhẹ//
Nhân vật phụ (nữ)
1: Ê bây, tới rồi thì dô ngồi đi, đứng đó làm gì
Nguyễn Quang Anh
Chặp nữa ra sân sau gặp tao // nói nhỏ//
Mỹ Lệ
Ủa mới thấy Quang Anh đây mà, đâu rồi
Nhân vật phụ (nữ)
1: Thấy đi với Đức Duy ra sân sau rồi
Mỹ Lệ
" mẹ nó, lúc nào cũng bám lấy Quang Anh của mình!"
Bước đến sân sau. Không gian nhộn nhịp của tiếng cười nói dường như biến mất, chỉ còn mỗi cậu và anh
Làn gió khẽ lướt qua dao động làn tóc mái của cậu
Đó giờ Quang Anh chưa từng nghiêm túc với mình như vậy, vốn chỉ cần nói nhỏ hoặc nhắn tin là được. Sao hôm nay phải ra tận sân sau, chỉ có hai người như vậy? Có phải là không khí có chút ngột ngạt quá không?
Hoàng Đức Duy
Mày gọi tao ra đây có chuyện gì không...
Hoàng Đức Duy
// quay qua//
Này! Sao vậy Đức Duy? Bạn mày được tỏ tình thì mình phải vui chứ!? Sao trong lòng cứ khó chịu như có ai dành mất món đồ mình yêu thích vậy? Mày biết yêu rồi sao Đức Duy!?
Mỹ Lệ
H-hả... mày...mày làm bạn trai tao nha...
Sao căng thẳng vậy? Quang Anh sẽ đồng ý hay không? Tại sao trong lòng cậu lại bồn chồn quá vậy? Vừa muốn cậu ấy đồng ý vì có người thật lòng thích cậu ấy (?) vừa muốn cậu ấy từ chối, sao lại mâu thuẫn quá vậy Đức Duy?
Một câu trả lời nhẹ bẫng rơi xuống nhưng lại khiến xuất hiện hai luồng cảm xúc khác nhau. Một người thì hụt hẫn và tức giận, một người lại thấy lòng nhẹ nhõm như mới trút được gánh nặng
Mỹ Lệ
Tao xinh đẹp, học giỏi, tạo sao mày không thích tao!?
Nguyễn Quang Anh
Không thích là không thích
Hoàng Đức Duy
"vì cậu ấy là Omega sao..."
Bỗng một lực kéo tay cậu đi, đó là Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//buông nhẹ nhưng vẫn kéo//
Hoàng Đức Duy
Này, mày sao vậy
Nguyễn Quang Anh
// quay đi//
Nguyễn Quang Anh
Chuyện hồi nãy... tch...không có gì đâu
Và cứ thế, cậu và Quang Anh về đến nhà của cậu
Mẹ Đức Duy
Sao đấy, có chuyện gì sao
Hoàng Đức Duy
Dạ không, nhưng mà... Quang Anh bữa nay lạ lắm
Mẹ Đức Duy
...chắc không sao đâu con
Hoàng Đức Duy
Vâng con cũng nghĩ vậy, mong là không sao...
Sao trong lòng cứ lâng lâng lên một nỗi lo lắng không tên, không lời giải(?) vậy...
Hoàng Đức Duy
//Lên phòng//
Hoàng Đức Duy
"Lúc nãy, cảm giác đó là sao vậy..."
Hoàng Đức Duy
//đặt tay lên tim//
Hoàng Đức Duy
Đập nhanh quá //dựa người vào cửa//
Rồi mọi chuyện sẽ được sáng tỏ theo nhiều cách khác nhau, có nhưng lúc chính mình cũng không ngờ đến...
Comments
NgNQuyen
hiphop quá=)))))
2025-05-25
2