| Lichaeng | Siêu Cưng Chiều Em
Chương 1
Vào một ngày trời mưa tầm tã..
Park Bo - Gum
Đội trưởng.. đã trễ như vậy rồi , trời còn đang mưa to lắm
Park Bo - Gum
Đội trưởng không định về nhà sao?
Lalisa Manobal - Cô
* ngước lên nhìn *
Đôi mắt lạnh lùng ấy ngước lên nhìn chàng trai vừa cất tiếng nói
Lalisa Manobal - Cô
Tôi ở lại một chút , cậu cứ về đi
Giọng nói trầm ấm vang lên..
Park Bo - Gum
Ah vâng.. vậy tôi về trước..* bước ra khỏi phòng *
Sau khi bo - gum rời khỏi phòng căn phòng yên ắng đến kỳ lạ.. chỉ còn mỗi cô trong căn phòng ấy
Lalisa Manobal - Cô
* đứng dậy *
Lalisa Manobal - Cô
* bước đến bên cửa sổ *
Cô đứng dậy bước đến bên cửa sổ..
Lalisa Manobal - Cô
* cầm điếu thuốc đưa lên miệng *
Cô cầm điếu thuốc trên tay hút một hơi.. từng làn khói nhả ra rất mờ ảo..
Lalisa Manobal - Cô
* bước lại chỗ bàn *
Sau đó cô bước lại chỗ bàn làm việc của mình.. để điếu thuốc đang cầm trên tay vào cái gạt tàn thuốc.. mặc kệ điếu thuốc đang chạy dỡ..
Lalisa Manobal - Cô
* cầm bức thư lên *
Cô cầm bức thư được để trên bàn.. cẩn thận mở ra.. đôi mắt lại dán vào bức thư đấy
“ Hôm nay em có nấu món chị thích.. nhớ về sớm ăn với em nha…em đợi chị “
Bức thư không ghi rõ họ tên ai.. nhưng trông thấy cũng có thể là một người khác đặt biệt..!
Lalisa Manobal - Cô
* đứng dậy *
Lalisa Manobal - Cô
* cầm lấy áo khoác *
Cô đứng dậy cầm lấy chiếc áo khoác được vắt ngang ghế đứng dậy bước ra khỏi văn phòng..
Lalisa Manobal - Cô
* tập trung lái xe *
Chiếc xe đang lăn bánh trên cơn mưa tầm tả..
Lalisa Manobal - Cô
* dừng xe lại *
Chiếc xe dừng lại trước một căn nhà..
Lalisa Manobal - Cô
* bước xuống xe *
Cô bước xuống xe nhưng ngoài trời vẫn còn mưa khá to.. cô không thèm mở ô ra che.. chắc cô nghĩ cũng đã đến nhà nên từ ngoài bước thẳng vào trong
Lalisa Manobal - Cô
* mở cửa ra *
Lalisa Manobal - Cô
* bước vào *
Park Chaeyoung - Nàng
Chị về rồi sao?
Park Chaeyoung - Nàng
Hôm nay chị về trễ quá
Park Chaeyoung - Nàng
Sao người lại ướt hết rồi đấy?
Park Chaeyoung - Nàng
* bước đến gần cô *
Nàng thấy người cô ướt nên đã bước đến gần..tiện tay cũng lấy một cái khăn gần đó mang đến chỗ cô
Park Chaeyoung - Nàng
* choàng khăn qua cổ cô *
Lalisa Manobal - Cô
* nhìn nàng *
Park Chaeyoung - Nàng
Tóc ướt thế này.. có thể bị cảm
Park Chaeyoung - Nàng
Chị có biết không?
Lalisa Manobal - Cô
Chị biết..để chị lau..* cầm lấy cái khăn *
Park Chaeyoung - Nàng
Chị hút thuốc sao.. ?
Lalisa Manobal - Cô
Chị.. một chút thôi..
Park Chaeyoung - Nàng
Em đã nhắc bao nhiêu lần rồi?
Lalisa Manobal - Cô
Chị xin lỗi.. chị nghe em..không hút nữa
Park Chaeyoung - Nàng
Được rồi, chị lên phòng tắm đi..
Park Chaeyoung - Nàng
Để em đi hâm thức ăn lại.. chúng ta cùng ăn cơm
Lalisa Manobal - Cô
Ừm.. để chị đi tắm..* bước vào *
Cô bước vào trong nhà nhanh chân bước lên lầu 2 để đi tắm..
Lalisa Manobal - Cô
* bước xuống *
Park Chaeyoung - Nàng
* dọn thức ăn ra bàn *
Park Chaeyoung - Nàng
Chị xuống rồi sao? Sang đây ăn thôi nào
Lalisa Manobal - Cô
* bước qua chỗ bếp *
Thức ăn đã được nàng dọn sẵn ra.. chỉ cần cô xuống thôi có thể cùng ăn rồi
Lalisa Manobal - Cô
* kéo ghế ra ngồi *
Park Chaeyoung - Nàng
* kéo ghế ra ngồi đối diện cô *
Park Chaeyoung - Nàng
* gấp thức ăn cho cô *
Lalisa Manobal - Cô
* nhìn nàng *
Lalisa Manobal - Cô
Cảm ơn em
Park Chaeyoung - Nàng
* mỉm cười *
Park Chaeyoung - Nàng
Ăn nhiều vào.. người hùng của em
Nàng mỉm cười nhìn cô còn không quên động viên cô nữa
Nàng và cô quen nhau từ thời học sinh.. họ quen nhau một cách nhanh chóng đã đi đến hôn nhân.. lúc đó cô chỉ là một cảnh sát vừa mới nghề.. còn nàng đang học khoá cuối của đại học sư phạm..
Sau bữa cơm cô là người rửa bát còn nàng đang gọt trái cây..
Park Chaeyoung - Nàng
Ah..* nhăn mặt *
Lalisa Manobal - Cô
* quay lại nhìn *
Lalisa Manobal - Cô
* bỏ hết đồ ra chạy qua chỗ nàng *
Lalisa Manobal - Cô
Em bị làm sao đấy
Park Chaeyoung - Nàng
Em không sao.. chỉ là vô tình trúng tay thôi à
Lalisa Manobal - Cô
Cái đồ hậu đậu này..* chạy đi *
Cô chạy đi đâu đó một lúc sau mới quay lại
Lalisa Manobal - Cô
* băng tay cho nàng *
Park Chaeyoung - Nàng
* nhìn cô *
Park Chaeyoung - Nàng
Lo lắng như vậy á?
Lalisa Manobal - Cô
Em có bị ngốc không.. vợ tôi không lo thì lo cho ai đây? * tập trung băng bó *
Park Chaeyoung - Nàng
Phải rồi..
Lalisa Manobal - Cô
Phải cái gì chứ..* ngước lên nhìn nàng *
Nghe nàng nói vậy cô liền ngước mặt lên nhìn nàng và hỏi
Park Chaeyoung - Nàng
Ai biết ở ngoài chị có cô nào không
Park Chaeyoung - Nàng
* chu mỏ *
Park Chaeyoung - Nàng
Em có nên nghi ngờ không nhỉ
Lalisa Manobal - Cô
Thôi đi bà ạ , chịu một mình bà tôi đủ chết rồi , không có sức thêm người thứ hai đâu
Lalisa Manobal - Cô
Bà qua ghế ngồi ạ , tí trái cây tôi gọt cho , mắc công bà lại hậu đậu thêm 1 lần nữa lại mất thời gian tôi nữa
Park Chaeyoung - Nàng
* phì cười *
Nàng phì cười nhưng vẫn nghe lời cô mà đi sang chỗ sofa ngồi.. còn cô lại quay về đống bát chưa rửa..
Lalisa Manobal - Cô
* đặt dĩa trái cây lên bàn *
Park Chaeyoung - Nàng
* nhìn cô *
Lalisa Manobal - Cô
* ngồi xuống bên cạnh nàng *
Park Chaeyoung - Nàng
* ôm một bên tay cô *
Lalisa Manobal - Cô
Sao vậy..* nhìn nàng *
Park Chaeyoung - Nàng
Tỉnh lại đi ..
Lalisa Manobal - Cô
* nhíu mày *
Lalisa Manobal - Cô
Em đang nói gì vậy?
Park Chaeyoung - Nàng
Đừng nhớ em nữa.. em chết rồi còn đâu?
Lalisa Manobal - Cô
* đơ mặt ra nhìn *
Lalisa Manobal - Cô
* giật mình mở mắt dậy *
Lalisa Manobal - Cô
* nhìn ra ngoài cửa *
Trời vẫn còn mưa.. cô tỉnh dậy sau một giấc mơ khá dài.. cô vẫn còn trên trụ sở cảnh sát
Lalisa Manobal - Cô
* lau mồ hôi trên trán *
Lalisa Manobal - Cô
Mọi chuyện.. chỉ là mơ sao.. nhưng mà mình thật sự rất nhớ cô ấy
Lalisa Manobal - Cô
* nhìn bức thư trên tay *
Lalisa Manobal - Cô
Tôi nghĩ tôi nhớ em quá rồi..* gượng cười *
Bức thư vẫn còn in những dòng chữ.. nhưng người viết thì chẳng còn đâu
Chỉ vì một lần cô không về nhà sớm theo dự kiến.. mà nàng đã gặp chuyện không hay.. ngoài dằn vặt lòng cô còn rất hận bản thân mình..
Lalisa Manobal - Cô
* nhìn đồng hồ trên tay *
Lalisa Manobal - Cô
Trễ vậy rồi sao
Cô nhìn đồng hồ trên tay.. lại một lần nữa cô mang chiếc áo khoác không quên cầm theo chiếc ô rồi mới trở về
Trời mưa thì đang rất lớn .. cô bước xuống tới cổng.. phải khó khăn lắm mới bước được ra đến ngoài xe..
Lalisa Manobal - Cô
* ngồi vào xe *
Lalisa Manobal - Cô
* điều khiển xe *
Cô điều khiển xe lái khỏi chỗ đấy.. đường đang mưa nên khá là khó đi
Lalisa Manobal - Cô
* tập trung lái xe *
Chiếc xe vẫn đang lao nhanh trên đường.. trời mưa rất to nên cô đã tranh thủ chạy có thể về đến nhà nhanh
Lalisa Manobal - Cô
* nhíu mày *
Lalisa Manobal - Cô
Cái cần gạt làm sao vậy..* bấm *
Mọi người đón chờ truyện mới nhá.. sẽ không làm mọi người thất vọng đâu!!
Comments
Thanh Di
Thân chưa giỡn quài má ?
2025-05-17
64
Như Ý Trần
dắt t hơn dắt chó nữa má
2025-05-19
36
Edel
Á à cuối cùng cũng quay lại viết thể loại này. Lúc nào cũng mong chờ hết truyện nam hoá để bạn viết lại thể loại này. Đợi ra hết truyện mới dám đọc🫰
2025-05-18
1