[Tường Lâm/翔霖] Sau Này Em Không Muốn Cầm Lương Hả?
Thuốc Ức Chế.
Hạ Tuấn Lâm (em)
Thuốc ức chế?
Hạ Tuấn Lâm (em)
Ngăn tủ, tự cậu lấy đi.
Đinh Trình Hâm (cậu)
Xem rồi, không còn.
Hạ Tuấn Lâm (em)
Mai mang về.
Hạ Tuấn Lâm (em)
Khó chịu à?
Đinh Trình Hâm (cậu)
Ừm, có chút.
Hạ Tuấn Lâm đặt bao thuốc vừa mua về, vào phòng gọi Đinh Trình Hâm.
Hạ Tuấn Lâm (em)
Ra uống thuốc đi?
Đinh Trình Hâm (cậu)
Vừa mua về đấy hả?
Đinh Trình Hâm (cậu)
Cảm ơn nhé, Lâm Lâm.
Đinh Trình Hâm (cậu)
Không ăn à?
Hạ Tuấn Lâm (em)
Ăn ở bệnh viện rồi.
Đinh Trình Hâm (cậu)
Không mau tắm đi?
Hạ Tuấn Lâm mệt mỏi vơ tạm lấy bộ quần áo mà vào phòng tắm. Trở ra, tóc cũng lười sấy khô.
Đinh Trình Hâm (cậu)
Sấy khô tóc đi?
Hạ Tuấn Lâm (em)
Muốn ngủ.
Đinh Trình Hâm (cậu)
Ngồi đi, tớ sấy cho.
Hạ Tuấn Lâm (em)
Cậu là tốt nhất.
Đinh Trình Hâm (cậu)
Có thêm bệnh nhân à?
Hạ Tuấn Lâm (em)
Đi nhé, mau ngủ đi.
Đinh Trình Hâm (cậu)
Đi đường cẩn thận.
Hạ Tuấn Lâm lái xe đến bệnh viện, vào phòng làm việc của mình, khoác vội áo blouse.
Hạ Tuấn Lâm (em)
Bệnh nhân sao vậy?
Tống Á Hiên
Đứt dây chằng.
Hạ Tuấn Lâm (em)
Đi lấy dụng cụ giúp tôi.
Hạ Tuấn Lâm (em)
"Nặng vậy?" (cau mày)
Hạ Tuấn Lâm (em)
Chịu một chút, sẽ nhanh nối xong.
Hơn ba tiếng, Hạ Tuấn Lâm nối hẳn bốn sợi dây chằng. Bản thân dù đã vào nghề rất lâu, nhưng chưa từng thấy vết thương nặng như vậy.
Sáng hôm sau, Hạ Tuấn Lâm ghé vào phòng bệnh của Lưu Diệu Văn.
Hạ Tuấn Lâm (em)
Có lẽ sẽ để lại sẹo.
Hạ Tuấn Lâm (em)
Còn đau không?
Lưu Diệu Văn
Vừa hết thuốc mê, đang đau.
Hạ Tuấn Lâm (em)
Chịu chút, cần ở lại quan sát một tuần.
Hạ Tuấn Lâm (em)
(Day thái dương)
Hạ Tuấn Lâm trở về phòng làm việc của mình, mệt mỏi cởi bỏ kính.
Hạ Tuấn Lâm (em)
(Đi ra mở cửa)
Tống Á Hiên
Bác sĩ Hạ, có ca mới.
Hạ Tuấn Lâm vội vã vào phòng cấp cứu, xem vết thương của bệnh nhân.
Hạ Tuấn Lâm (em)
Đi lấy dụng cụ giúp tôi.
Hạ Tuấn Lâm (em)
Chịu chút.
Nhân vật phụ
Mau chút, tôi đau quá (nấc lên)
tt (t/g)
đợi k nổi, phải ra vội
tt (t/g)
thế like, quà vội nhá =))
Comments
QiQi
hi bồ
2025-05-18
1