[RhyCap]Ánh Sáng Sau Sân Khấu
Giọng Hát Ở Phía Xa
Tôi nằm trên giường, tai nghe gác hờ trên cổ, nhạc vẫn phát trong nền
🎶 Lần này thì anh chịu thua em rồi… Em bỏ anh đi ngay giữa đêm tối…
Bản demo RHYDER vừa tung lên SoundCloud. Thô, chưa chỉnh kỹ, có đoạn vẫn còn tiếng anh thở nhẹ giữa chừng. Nhưng tôi lại thích bản này hơn cả version chính thức. Vì nó thật. Vì nó nghe như thể… anh đang ngồi hát cho một mình tôi nghe
Tôi mở loop đoạn điệp khúc, nghe đi nghe lại
🎶 Từng giọt nước mắt anh chợt tuôn, một người nắm một người buông… I told you that never leave me alone…
Không hiểu vì sao đoạn đó cứ văng vẳng mãi trong đầu tôi, như một vết xước nhỏ dai dẳng. Tay tôi với lấy chiếc điện thoại cũ kỹ đặt ở góc bàn, mở app ghi âm. Ngập ngừng vài giây, rồi tôi cất giọng
Hoàng Đức Duy - CAPTAIN BOY
Lần này thì anh chịu thua em rồi…
Giọng tôi run run, chưa đúng nhịp. Nhưng tôi vẫn hát hết điệp khúc
Không để ai nghe. Không để đăng. Chỉ là một bản ghi nho nhỏ – như cách tôi giữ lại cảm xúc vừa kịp chạm tim
Tôi lưu file, đặt tên: “ver Duy – đừng xóa.” Rồi thở ra một hơi thật nhẹ
Tôi vẫn là một Flash. Một fan nhỏ, cặm cụi viết bài trong page “Flash của RHYDER”. Người nghe demo giữa đêm và thấy tim mình cũng nhói như lời hát. Tôi chưa từng nghĩ đến việc lên sân khấu. Chưa từng nghĩ sẽ đứng chung ánh đèn với anh
Tôi chỉ muốn… được gần hơn chút. Không phải với con người RHYDER – mà với âm nhạc anh mang theo
Tôi mở điện thoại lên một lần nữa, nhìn vào file ghi âm mới lưu. Ngón tay tôi khựng lại trên nút play
Không nghe. Không xóa. Chỉ để đó thôi
Bên ngoài cửa sổ, thành phố đã ngủ. Nhưng trong lòng tôi, nhạc của anh vẫn đang chạy – không phải bằng loa, mà bằng ký ức. Từng câu chữ, từng nhịp beat ấy… lặp đi lặp lại như thể tôi đã nghe nó cả trăm lần, dù chỉ mới được phát hành vài giờ
Tôi lẩm nhẩm lời bài hát lần nữa, lần này không cần nhạc nền
Hoàng Đức Duy - CAPTAIN BOY
🎶 Giá mà em cũng yêu anh nhiều… I told you that never leave me alone…
Đột nhiên, tôi nghĩ: nếu một ngày mình viết được lời như thế thì sao nhỉ? Nếu một ngày… chính mình có thể kể một câu chuyện bằng âm nhạc?
Tôi lắc đầu cười, tự trêu mình mơ mộng quá. Nhưng nụ cười đó kéo dài rất lâu. Lâu đến tận khi tôi thiếp đi với tai nghe vẫn còn trong tai, và tiếng anh vẫn văng vẳng giữa giấc mơ
Comments