[ RhyCap ] Tim Em Đập Là Vì Anh Cho Phép
Chap 4: Đêm Khóa Cửa
[22:47 – Ký túc xá Văn Lộc, tầng 4]
Căn phòng im ắng như nuốt chửng cả tiếng thở của Duy.
Bàn tay vẫn run sau tin nhắn cuối của Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
“Tôi đã khóa cửa khu trọ rồi. Đêm nay… em sẽ ở yên bên tôi.”
Từng bóng đèn ngoài hành lang lần lượt chớp tắt như có ai nghịch cầu dao.
Trong không khí, có mùi kim loại… lẫn mùi hoa héo úa.
Duy đứng sát cửa, tay cầm cây chổi gãy.
Cậu không giỏi đánh nhau.
Thứ duy nhất cậu có là… sự tỉnh táo giữa hoảng loạn.
[Tiếng gõ cửa vang lên – nhẹ, nhưng dai dẳng]
Rồi một giọng nói dịu dàng vang lên bên ngoài.
Nhẹ như gió lướt qua cổ, nhưng khiến xương sống cậu lạnh toát.
Nguyễn Quang Anh
Mở cửa đi Duy
Nguyễn Quang Anh
Tôi lạnh lắm
Nguyễn Quang Anh
Đừng để tôi làm điều em không thích
Nguyễn Quang Anh
Nếu em mở cửa, tôi hứa sẽ ngoan
Nguyễn Quang Anh
Sẽ không trói em lại nữa
Nguyễn Quang Anh
Không đánh em
Nguyễn Quang Anh
Chỉ… ôm thôi
Cậu lùi về sau, nhìn cánh cửa gỗ mỏng manh như tờ giấy trước cơn bão.
Cậu nghe rõ tiếng kim loại rít lên.
Không thể nào. Ai có chìa ngoài cậu?
[Góc tường – camera lén vẫn đang ghi hình, đèn đỏ nhấp nháy]
Một bóng người đứng sẵn ngoài hành lang.
Không vội, không hấp tấp.
Gương mặt trắng bệch, miệng khẽ nhếch.
Nguyễn Quang Anh
Dù em có khóa bao nhiêu lần…
Nguyễn Quang Anh
Tôi cũng sẽ mở được.
Nguyễn Quang Anh
Vì em sinh ra là để bị tôi giữ lấy.
Comments
Ng Bow
vcđ e ạ
2025-05-19
0