Chap 2

Tả Hàng lười để tâm đến tên điên đang lẽo đẽo đi bên cạnh. Cậu kéo thấp mũ áo hoodie, che nửa gương mặt, như thể chỉ cần tránh được ánh mắt của hắn thì mọi phiền phức cũng sẽ biến mất.
Nhưng người kia nào dễ gì buông tha. Hắn bĩu môi khi thấy thái độ thờ ơ ấy, rồi bước chân đột nhiên nhanh hơn, vòng lên phía trước, chặn thẳng đường đi của Tả Hàng.
Một nụ cười hiện ra trên môi hắn, hàm răng trắng đều nổi bật dưới ánh đèn đường vàng nhạt, mang theo vẻ trêu chọc rõ ràng. Ánh mắt hắn dán chặt lên khuôn mặt cậu, long lanh thứ ánh sáng không rõ là hứng thú hay điên cuồng.
: Gì vậy?
Giọng hắn thấp và lười biếng nhưng không giấu nổi ý cười
: Không dám nhìn tôi à? Hay là... sợ rồi?
Hắn nghiêng đầu lại gần, hơi thở lướt qua vành tai Tả Hàng như cố ý.
: Cậu mà cũng biết sợ à? Tôi còn tưởng cậu lạnh lùng đến mức máu cũng chẳng buồn chảy đấy.
Tả Hàng khựng lại. Trong màn đêm đặc quánh, dưới ánh đèn đường chớp tắt bất ổn, cậu vẫn nhìn thấy rất rõ nụ cười trêu chọc thấp thoáng trên gương mặt người kia.. một nụ cười vừa quen thuộc, vừa khiến người ta muốn đấm thẳng vào.
Không chần chừ, không cảnh báo, Tả Hàng vung tay, một cú đấm mạnh mẽ, thẳng và dứt khoát, như thể đã dồn nén từ lâu.
Tiếng gió xé không khí vang lên trước khi nắm đấm suýt nữa ghim thẳng vào gò má đối phương.
Người kia nghiêng đầu né kịp, cười bật ra tiếng, không hề giận, thậm chí còn tỏ ra thích thú hơn.
: Ồ, cuối cùng cũng chịu có phản ứng rồi. Tôi cứ tưởng cậu là tượng đá cơ đấy.
Hắn đưa tay xoa cằm, ánh mắt lóe lên thứ gì đó nguy hiểm nhưng cuốn hút.
: Ra tay cũng khá lắm… nhưng chưa đủ để tôi sợ đâu.
Khóe môi người kia khẽ nhếch lên, nụ cười trêu chọc ban đầu đã biến mất, thay vào đó là một vẻ thích thú lộ liễu. Đôi mắt hắn hơi híp lại, tạo thành đường cong nhẹ, quyến rũ một cách khó chịu như thể ngay cả cái nhìn của hắn cũng đang cố tình đùa giỡn người đối diện.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Tôi tên là Chu Chí Hâm.
Giọng hắn kéo dài, cố tình nhấn nhá.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Rất vui được làm quen~
Cái giọng nói nửa trêu chọc, nửa lười biếng ấy hòa cùng nụ cười ngạo nghễ khiến người ta chỉ muốn đấm thêm lần nữa.
Chu Chí Hâm nhích lại gần, thân hình cao lớn phủ bóng lên người Tả Hàng, như thể đang cố tình chiếm lấy không gian của cậu.
Tả Hàng ngẩng đầu, ánh mắt lạnh tanh lướt qua từ gương mặt đến dáng người kia, trong đáy mắt đầy vẻ chán ghét không giấu giếm.
Thứ nụ cười cợt nhả kia, cái dáng người cao to tưởng rằng đáng gờm ấy, trong mắt cậu chẳng khác gì một sự phiền phức thô kệch.
Cậu nhíu mày, giọng khàn nhẹ vang lên, không lớn nhưng sắc lạnh.
Tả Hàng
Tả Hàng
Tên gì không quan trọng. Miễn tôi không cần nhớ là được.
Ánh mắt cậu lướt qua gương mặt đang cười nham nhở kia một lần nữa, rồi nhấn thêm một câu, lạnh đến mức làm cả không khí cũng chùng xuống.
Tả Hàng
Tả Hàng
Loại như anh, tôi không có hứng kết giao.
_____
Kinდ
Kinდ
:)))
Kinდ
Kinდ
Tý quên~
Hot

Comments

🥟🧀𝐙𝐡𝐮𝐙𝐮𝐨💛💙

🥟🧀𝐙𝐡𝐮𝐙𝐮𝐨💛💙

tg k ra chap ,lm t tí quên bộ này

2025-06-09

2

MiZuo _ Left🌷

MiZuo _ Left🌷

nói câu chấn động quá z ck 🙂

2025-06-16

2

Vựa muối biển của lầu 18 🥟🧀

Vựa muối biển của lầu 18 🥟🧀

thật phũ

2025-06-23

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play