[RhyCap] Xin Lỗi Nhé! Người Yêu Của Cháu Nhưng Là Người Tình Của Chú
....CHAP 75...
tác giả là tui
Đau lòng quá. để coi bên đây như nào
tác giả là tui
Ai chưa đọc phần đầu thì qua kia nha
tác giả là tui
Chứ kêu viết từ đầu mệt thân quá trời
tác giả là tui
Ai đi PR cho tui nghen chứ bên đây gia đình mình trống trải quá nè
nữa đêm em giật mình tỉnh giấc,hình như là gặp ác mộng thì phải . Mồ hôi cứ chảy dài trên mặt cả người thì cứ run rẩy , miệng không ngừng lặp đi lặp lại một lời nói "trả lại đi mà ,làm ơn"
Hoàng Đức Duy
Trả lại đi
/ run rẩy, ôm lấy cơ thể mình/
Anh giật mình khi nghe bên cạnh có tiếng ồn thì thấy cảnh tượng trước mắt , hành động ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé phía trước là điều đầu tiên anh làm
Nguyễn Quang Anh
/ ôm chặt em/
Nguyễn Quang Anh
em sao thế Duy
Nguyễn Quang Anh
Ngoan nào
/ lo lắng/
Hoàng Đức Duy
Sợ...sợ mà / khóc/
Hoàng Đức Duy
Ai đó ...ai kêu trả gì đó... hức...
/ôm lấy tay anh phía trước mình/
Anh biết cậu tinh thần không ổn định , nhưng thật sự anh nhói lòng khi cứ nghe từ trả lại từ miệng cậu phát ra
Nguyễn Quang Anh
/ hít thở sâu + hơi ngẹn/
Nguyễn Quang Anh
Không sao nhé
/ vỗ nhẹ cậu/
Nguyễn Quang Anh
Chỉ là ác mộng thôi
Nguyễn Quang Anh
Anh ôm em
Nguyễn Quang Anh
Sẽ không thấy nữa nhé
Hoàng Đức Duy
/ run rẩy+ gật đầu tiên tục/
Anh cứ như thế ôm và vỗ nhẹ vào người em , đến một khoản thời gian thấy em dần ổn định anh mới mở lời
Nguyễn Quang Anh
em ngồi ngoan ở đây nha
Nguyễn Quang Anh
Anh lấy nước cho em uống nha
Hoàng Đức Duy
Dạ / gật đầu/
Anh đi ra ngoài đi đến chiếc tủ lạnh nhỏ rót một ít nước vào ly rồi vội đem vào phòng cho em
Nguyễn Quang Anh
Em uống một ít đi
Nguyễn Quang Anh
/ đưa nước cho cậu/
Hoàng Đức Duy
/ nhận lấy+ uống/
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy của anh ngoan nhé
Nguyễn Quang Anh
nằm xuống, anh ôm ngủ nào
Hoàng Đức Duy
Kh... không muốn
Nguyễn Quang Anh
Có anh ôm sẽ không thấy nữa
anh nhẹ nhàng nằm xuống trước rồi cầm nhẹ tay em kéo xuống , em thấy vậy cũng theo thế mà nằm nép vào người anh để anh ôm lấy
Nguyễn Quang Anh
/ gượng cười nhìn em/
Hoàng Đức Duy
Rhy ôm em nha
Hoàng Đức Duy
ôm chặt vào nha
Hoàng Đức Duy
Em sợ lắm
/ ôm anh/
anh nghe em nói như thế dù trong lòng xót xa một chút nhưng thấy em sợ nên đành yêu chiều mỉm cười nhẹ gật đầu đồng ý với em
Nguyễn Quang Anh
Vậy Duy nhắm mắt lại
Nguyễn Quang Anh
Ngủ ngoan nha
Hoàng Đức Duy
/ cười nhìn anh/ dạ
Em yên tâm hơn rồi có Rhy tức nhiên em thấy yên tâm rồi. Em nép vào lòng anh nhắm mắt lại rồi từ từ để hơi thở dần đều và chìm vào giấc ngủ lúc nào không rõ
Anh thì ngược lại nhìn về em rồi nhìn vào khoảng không vô tận . Anh nghĩ về một điều gì đó hình như anh khóc rồi , nước mắt cứ như thế mà rơi xuống
Vui nhỉ, anh và anh ta đều có gương mặt giống nhau cùng yêu em . Nhưng người trong lòng em hiện tại là anh ta , người bên cạnh em hiện tại lại là anh và vô thức anh trở thành người thay thế
Nguyễn Quang Anh
Rốt cuộc mình đang làm gì đây?
Nguyễn Quang Anh
Chấp nhận như vậy sao Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ nhìn xuống em/
Nguyễn Quang Anh
/ vuốt tóc em/ nhưng anh lại yêu em
Nguyễn Quang Anh
Anh sẽ cố gắng một chút
Nguyễn Quang Anh
Anh sẽ đồng ý trở thành cậu ta ở thời điểm này
Nguyễn Quang Anh
Nhưng anh mong
Nguyễn Quang Anh
/ ngẹn ngào/ em hiểu cho anh một chút
Nguyễn Quang Anh
Mau khỏi để anh có thể là anh
Nguyễn Quang Anh
đường đường chính chính là Quang Anh yêu em
Nguyễn Quang Anh
Chứ không phải một cái tên nào khác cả
/ rơi nước mắt/
sáng anh thức dậy rất sớm để có thể chuẩn bị đồ ăn sáng cho em. Anh biết mình không thể cứ ở nhà mãi với em như thế vì anh còn công việc. Anh đành gọi người ở nhà Nguyễn đến để có thể chăm sóc em khi anh không ở nhà
Chị Phương
Chào cậu Nguyễn
/ cúi chào/
Nguyễn Quang Anh
công việc thì cứ như bình thường ở nhà Nguyễn mà làm
Nguyễn Quang Anh
Chỉ là đồ ăn nấu theo những gì tôi căn dặn là được
Nguyễn Quang Anh
à ... cô ra ngoài sao trồng lại khu vườn nhỏ giúp tôi
Nguyễn Quang Anh
Cứ hỏi em ấy muốn trồng những gì
Nguyễn Quang Anh
Cứ trồng theo em ấy là được
Chị Phương
Dạ rõ thưa cậu Nguyễn
Nguyễn Quang Anh
Tinh thần em ấy có chút không ổn
Nguyễn Quang Anh
Cho nên em ấy muốn gì cứ nhẹ nhàng chiều theo
Nguyễn Quang Anh
Nếu thấy việc đó không được thì gọi điện cho tôi
Em hình như đã thức dậy , vẫn bộ đồ ngủ tay vẫn ôm con gấu với bộ dạng còn chưa thể mở nổi mắt mà bước ra khỏi phòng
Hoàng Đức Duy
Rhy ơi .../ gọi/
Chị Phương
/ quay qua nhìn/
Anh bước đến ôm nhẹ cậu , hôn nhẹ lên trán nhỏ một cái rồi kéo cậu lại ghế ngồi
Nguyễn Quang Anh
đây là chị Phương / nhìn cô/
Chị Phương
Chị chào Duy nhé
Hoàng Đức Duy
/ lo lắng nhìn anh/
Nguyễn Quang Anh
Không sao , không sao
/ xoa nhẹ tay em/
Nguyễn Quang Anh
chị ấy sẽ ở đây chơi với Duy
Nguyễn Quang Anh
Duy muốn ăn gì hay muốn trồng cây gì thì nói với chị ấy
Nguyễn Quang Anh
Chị ấy sẽ làm giúp em
Hoàng Đức Duy
Còn anh thì sao ạ
Nguyễn Quang Anh
Anh còn có công việc
Nguyễn Quang Anh
Không thể ở nhà chăm sóc Duy 24/24 được
Nguyễn Quang Anh
Anh phải kiếm tiền nữa
Nguyễn Quang Anh
Mới có thể lo cho Duy chứ
/nghiêng đầu/
Nguyễn Quang Anh
Phải không
/ vuốt mũi em/
Nguyễn Quang Anh
Em ở nhà với chị ấy thật ngoan
Nguyễn Quang Anh
Anh sẽ tranh thủ về sớm với em
em nghe anh nói sẽ bỏ cậu ở nhà với cái chị tên Phương ấy thì liên xị mặt tỏ vẻ không hài lòng về điều đấy
Chị Phương
ở nhà với chị nhé
Chị Phương
chị với em ra sau nhà trồng cây ăn trái nhé
Chị Phương
và chị còn biết làm bánh nữa đấy
Hoàng Đức Duy
/ nhìn Phương/ thật ạ
Chị Phương
/ gật gật đầu/ thật , chị sẽ cùng em làm tất cả mọi thứ
Nguyễn Quang Anh
/ cười hài lòng/
Hoàng Đức Duy
Vậy khi nào Rhy đi làm ạ
Nguyễn Quang Anh
Ngày mai , ngày mai anh sẽ đi làm
Hoàng Đức Duy
/ suy nghĩ gì đó/ ....?
Nguyễn Quang Anh
Sao thế ?
Hoàng Đức Duy
Nhưng Rhy của em
Hoàng Đức Duy
Rhy của em không khỏe
/ lo lắng lắc đầu/
Nguyễn Quang Anh
Anh khỏe lắm , em yên tâm nha
Hoàng Đức Duy
Không khỏe mà
Nguyễn Quang Anh
/ ôm em/ anh rất khỏe
Nguyễn Quang Anh
Anh không sao hết
Nguyễn Quang Anh
Nếu anh mệt anh sẽ ngoan ngoãn ở nhà với em nha
Nguyễn Quang Anh
Anh hứa / xoa đầu cậu/
Nguyễn Quang Anh
giờ thì xuống ăn sáng với anh nhé
Hoàng Đức Duy
Dạ / vui vẻ/
món ăn đã được chuẩn bị sẵn, được sắp xếp ngăn nắp trên bàn, em hí hửng nhìn những món ăn yêu thích của mình mà vui vẻ đến cười tít mắt
Hoàng Đức Duy
Wou...ngon quá đi
Chị Phương
Vậy em ăn nhìu một ít nhé
Chị Phương
Cậu Quang Anh đã thức sớm để làm cho em đấy
Nguyễn Quang Anh
/ cười nhẹ/
Hoàng Đức Duy
/ ngơ ngác/ ơ...Quang Anh là ai ạ
Nguyễn Quang Anh
Là Rhy nấu
Nguyễn Quang Anh
Là anh nấu đấy
Nguyễn Quang Anh
Em ăn thử xem
Nguyễn Quang Anh
/ nhìn cô+ lắc đầu/
Chị Phương
/ mỉm cười+ gật nhẹ đầu/
em nhìn trên bàn thì hình như có gì đó không đúng lắm , hình như thiếu gì đó rồi thì phải
Nguyễn Quang Anh
Em sao thế
Nguyễn Quang Anh
Không ngon à
Hoàng Đức Duy
xoài đâu ạ
/ nhìn Phương/
Chị Phương
xoài... xoài gì em
Hoàng Đức Duy
Dạ xoài chín đấy ạ
Hoàng Đức Duy
Rhy rất thích ăn cơm có xoài chín
Nguyễn Quang Anh
/ nhíu mày/
Chị Phương
Nhưng...
/ lo lắng nhìn anh/
Hoàng Đức Duy
Chị ơi ở bên kia đường có siêu thị nhỏ đấy ạ
Hoàng Đức Duy
Chị mua giúp em nha
Chị Phương
Nhưng mà cậu Nguyễn...
/ khó khăn nhìn anh/
Nguyễn Quang Anh
/ thở dài+ gật đầu/
Chị Phương
/ lúng túng/ được rồi đợi chị một chút
Hoàng Đức Duy
Anh đợi xíu nha
Hoàng Đức Duy
Sẽ có xoài cho anh nha
Hoàng Đức Duy
Duy biết anh thích nó nhất mà
/ cười tươi/
Nguyễn Quang Anh
/ cười gượng gạo/
Nguyễn Quang Anh
anh cảm ơn Duy
Nguyễn Quang Anh
Thôi em ăn đi
Chỉ một chút là đã có một đĩa xoài ngay trước mặt cả hai , em hí hửng dùng tăm xuyên một miếng đưa lên trước mặt anh
Nguyễn Quang Anh
/ run nhẹ + thở mạnh/
Hoàng Đức Duy
Anh không thích ạ
/ hơi buồn/
Nguyễn Quang Anh
Thích, anh thích mà
Anh chần chừ một lúc thì cũng nhắm mắt cắn đại một miếng mà nhai nuốt mất trong sự vui vẻ của em và sự lo lắng của chị Phương
ăn được mấy đũa thì anh bắt đầu thở gấp , mồ hôi cũng bắt đầu xuất hiện trên vùng trán
Hoàng Đức Duy
/ lo lắng/ Rhy...Rhy ơi
Chị Phương
Cậu Nguyễn / đến gần/
Chị Phương
Tôi gọi bác sĩ riêng nha
Hoàng Đức Duy
Rhy ơi / khóc/
Hoàng Đức Duy
Anh làm sao thế hả
em thấy anh như thế thì bắt đầu sợ hãi mà khóc toan lên đến bên cạnh mà ôm lấy
Nguyễn Quang Anh
Kh.. không sao
/ khó thở/
Nguyễn Quang Anh
Anh không sao..
Nguyễn Quang Anh
Duy... Duy ngoan
Nguyễn Quang Anh
Không khóc nhé
Nguyễn Quang Anh
đưa tôi vào phòng
/ nhìn Phương/
Vậy là em và chị ấy đưa anh vào trong phòng nằm nghỉ đợi bác sĩ đến
Chị Phương
Cậu điên rồi cậu Nguyễn
/ tức giận/
Hoàng Đức Duy
Anh ấy sao vậy chị ơi
/ rơi nước mắt/
Chị Phương
/ thở dài/ không sao đâu em
Chị Phương
Một chút bác sĩ đến khám cho anh là hết ngay thôi hà
/ xoa đầu em/
Chị Phương
/ nhìn anh/ * không ăn được mà vì cậu nhỏ này vẫn chấp nhận ăn *
Chị Phương
/ lắc đầu + nhìn em/ Duy
Chị Phương
Cậu ấy thật sự rất thương em đó
Chị Phương
Em phải mau khỏe
Chị Phương
để yêu thương , đáp lại tình cảm của cậu ấy nha
/ mỉm cười/
Hoàng Đức Duy
là sao ạ , em bình thường mà
Hoàng Đức Duy
Em thường Rhy lắm
Thì ra anh bị dị ứng, nhưng vì niềm vui của cậu anh vẫn dùng nó...
Comments
Hân Trương Gia
ơn giời. bà đây rồi. vừa thấy tb là tui bay dô đọc liền luôn á. cảm ơn bà vì đã chịu viết tiếp nha. tặng bà 1 bông 1 vote
2025-05-19
1
con Cừu biết bay
ớ cứ tưởng kh đc đọc bộ này nữa chứ cứ đọc đi đọc lại hn thấy cmt bên kia nhảy qua đây vui quá chừng
2025-05-29
0
Butter ezy
Cuối cùng toi cũng đợi được rồi aaaaaaaaa toi đi pr cho bà nhaaa
2025-05-20
0