Rất nhanh chiếc xe của hắn cũng dừng trước một nơi xa hoa, rộng lớn. Thẩm Như Ân chưa kịp biết nơi đây là đâu thì đã bị hắn nắm tay kéo vào.
Mọi cử chỉ của đối phương đều thô bạo, tay cô do nắm chặt nên sớm hằn lên vết đỏ…
- Từ nay cô sẽ ở đây, không có sự cho phép của tôi, tuyệt đối không được bỏ trốn!
Bạc Cảnh Dực lạnh lùng nói với cô. Là do hắn đã bỏ ra số tiền rất lớn để mua người con gái này về nên từ nay cô chính thức là con rối để hắn tiêu khiển…
- Nếu tôi vẫn tìm cách trốn khỏi đây thì sao?
Cô không sợ người trước mặt, ngược lại còn muốn khiêu khích nên đã mở lời hỏi hắn.
Người đàn ông đó nhíu mày nhìn cô, đôi con người hằn lên tia lửa, giọng trầm thấp cũng theo đó vang lên:
- Đến khi tôi chán, cô mới được rời khỏi đây!
Một lời chắc nịch như muốn đánh dấu rằng cô chính là người của hắn, cho dù thế nào cũng không thể thoát khỏi đây…
- Người hầu đã sớm chuẩn bị phòng cho cô. Nếu cần gì cứ gọi họ, ngoài ra đừng tự ý động vào đồ của người khác.
Hắn để lại vài lời rồi cũng xoay lưng bước về phòng. Như Ân đứng đó không vui, bởi vì bản thân không muốn bị gò bó ở nơi này…
- Cô Thẩm, xin mời!
Đứng một lúc cũng có vài nữ người hầu bước đến chỉ đường cho cô. Dường như tiếp xúc với hắn đã lâu nên sắc mặt của ai cũng đều căng thẳng.
Đến khi mở cửa bước vào phòng, cô chưa kịp thoải mái đã nghe thấy những lời không hài lòng của người hầu ở đây…
- Biệt thự của ông chủ chỉ có duy nhất một căn phòng dù là bất cứ ai, thậm chí là người như cô Thẩm cũng tuyệt đối không được vào!
Nữ người hầu đứng phía trước lên tiếng, sau đó cô ta cũng mặc kệ cô mà đi dọn dẹp rồi mới ra ngoài. Chỉ là trước khi rời đi còn không quên để lại một câu:
- Cô Thẩm cần gì cứ gọi cho tôi.
Bọn họ đóng cửa lại, Thẩm Như Ân cũng mệt mỏi nằm xuống giường. Chẳng biết vì sao khi nhìn thấy cách con người họ Bạc kia và nữ hầu ở đây đối xử, bản thân có chút tức giận…
Lời nói khi nãy khiến cho cô như khắc sâu vào tâm trí. Trong lòng thầm nghĩ “người như cô Thẩm đây” là như thế nào, chẳng lẽ bọn họ khinh thường khi cô làm vũ nữ hộp đêm?
Dù không hài lòng thì cô gái ấy vẫn giữa trong lòng, không nói. Bởi vì cô biết mình được Bạc Cảnh Dực mua về, vậy nên không có quyền được mở lời ở đây…
Có điều nếu là chuyện không gây bất lợi thì cô sẽ chọn cách im lặng. Còn chuyện đụng chạm đến phẩm giá, lòng tự trọng của mình thì có bao nhiêu cô cũng sẽ đáp trả.
Nằm một lúc, người phụ nữ mang vóc dáng xinh đẹp cũng ngồi dậy đi về phía phòng tắm.
Một ngày mệt mỏi, hiện tại bản thân chỉ muốn ngăm mình trong bồn tắm để khuây khoả. Vả lại hắn không có ở đây nên cô cũng không cần phải sợ có người bất ngờ xông vào.
...----------------...
Mười một giờ tối, người con gái họ Thẩm mới từ bên trong phòng bước ra. Là do không còn đồ nào khác ngoài trang phục trên người, cảm thấy vẫn còn mặc được nên cô quyết định mặc lại.
May mắn là chiếc đầm này không hở, rất hợp ý cô. Như Ân không nghĩ ngợi nữa liền bước xuống lầu tìm đồ ăn.
Tưởng rằng giờ này mọi người đã ngủ, không ngờ ánh mắt lại vô tình nhìn thấy một nữ hầu gái đứng ở phòng khách.
Cô cũng chẳng quan tâm mà đi thẳng vào bếp. Chỉ là đi được hai bước, chưa gì đã nghe thấy đối phương ra lệnh.
- Đêm hôm khuya khoắt, cô Thẩm làm gì ở đây vậy? Nếu đói bụng thì phải đợi đến sáng mới được ăn vì ông chủ đã nói tất cả mọi người trong nhà không được ăn sau mười giờ tối!
Khi nãy dặn cô không được tuỳ tiện động vào đồ hắn, có một căn phòng cũng không được bước vào. Bây giờ đến việc ăn đêm không ngờ cũng bị người đàn ông kia cấm cản…
Xem ra tháng ngày sau này ở cùng hắn, cô không bao giờ được yên ổn. Cảnh Dực sẽ làm đủ mọi cách để khiến cô từ từ nghe theo lời mình.
- Tôi đói nếu không ăn chẳng may ngất xỉu, ông chủ cô bỏ ra một nghìn tỷ để mua tôi về, cô nghĩ mình trả nổi không?
Một câu đe doạ đã làm cho cô hầu gái kia sợ. Đối phương nhíu mày, chưa kịp cất lời đã bị giọng nói khác chen ngang.
- Mười một giờ tối, hai người còn ồn ào không định cho người khác ngủ!?
Vừa nghe thấy, không cần nhìn cũng biết là hắn. Giờ này người họ Bạc đó không ngủ, chẳng biết ở đây để làm gì…
- Thưa ông chủ, là do cô Thẩm đói bụng, muốn tìm đồ ăn…
Nữ người hầu nhanh chóng kể lại chuyện khi nãy. Hắn nghe rõ từng lời, sắc mặt cũng theo đó nghiêm lại.
Tưởng rằng Bạc Cảnh Dực sẽ trách cô, không ngờ lời tiếp theo chính là trách nữ hầu kia.
- Từ nay cô ấy muốn ăn gì cô đều phải đáp ứng, nếu làm trái lời sẽ bị đuổi việc!
Con người này vốn dĩ mang trong mình tính cách tàn nhẫn nên nói xong, hắn không có bất kì cảm xúc nào…
Người hầu nghe rõ rồi cúi đầu rời đi. Trong không gian bếp còn mỗi hai người, bầu không khí cũng theo đó mà trở nên yên tĩnh.
Nhận thấy cô mở tủ lạnh tìm đồ ăn, nãy giờ không chú ý đến lời hắn nói. Có lẽ sợ mình yếu thế nên đành buông ra vài câu:
- Thẩm Như Ân cô nên nhớ tôi làm mọi thứ không phải vì cô mà là vì lợi ích riêng của tôi.
Đến cuối cùng hắn có lòng tốt cũng không phải vì Thẩm Như Ân mà là vì chính mình… Là do cô như con rối nên mọi chuyện có thế nào cũng do hắn quyết định.
Updated 42 Episodes
Comments
Thương Nguyễn 💕💞
Chủ nào tớ nầy khó ăn khó ở khó chịu như nhao cả nhỉ
2025-05-21
2