Em Là Của Tôi Rồi[NinhDuong]
Chapter 01
Anh Ninh sinh ra vốn đã kiêu ngạo đến khi lớn thì tính cách ấy bộc lộ ngày càng tăng cao,anh muốn gì phải được nếu không căn nhà anh sẽ làm loạn lên cho xem..hai ông bà Bùi cũng chiều theo ý anh chỉ vì anh là con một sau này chỉ có anh tiếp quản công ty nếu không làm vừa ý anh sẽ không chịu trách nhiệm quản lí công ty lúc đó có trờ cũng không cứu được gia đình anh..một hôm anh ngỏ ý muốn có một đứa em trai để trêu đùa và làm bao cát..ông bà cũng đành thở dài rồi chiều theo ý anh sau một tuần tìm hiểu kỹ thì cũng mang được một đứa nhỏ cao đến gần bắp tay anh về nhà,gặp em anh cau mày khó chịu..
Anh Ninh
Con muốn một đứa em trưởng thành!
Anh Ninh
Không phải..một nhóc con lớp 3 lớp 4!
Tùng Dương
Đừng có xúc phạm nhá!Dương 27 tuổi rồi đó nha..
Tùng Dương
Đừng thấy người ta lùn mà chê bai..//chu mỏ//-//cúi đầu xuống//
Anh Ninh
Này!con không thích đứa trẻ này!bố mẹ trả về đi
:Anh Ninh..bố mẹ đưa đứa bé này về cũng có lý do hết cả..
Anh Ninh
Không!con nói rồi đó bố mẹ không đưa về thì đừng chờ cơm tối con!
Ông bà Bùi bất ngờ mà thở dài..Anh Ninh sau này trông chờ vào em dạy dỗ,tính anh kiêu ngạo đó giờ do ông bà chiều con nên không dạy dỗ lại anh đến khi anh 29 tuổi..mới bất lực khi hành động năm đó
:Dương..Anh Ninh sau này như nào trông chờ hết vào con đó//xoa đầu em//
Tùng Dương
Bố mẹ yên tâm!con sẽ dạy dỗ anh ấy lại!
:Con lên phòng đi,phòng của con đối diện với phòng của Anh Ninh!
Tùng Dương
Vâng!//chạy lên phòng//
Em lon ton chạy nhanh lên lầu..nhưng quên mất rồi không hỏi ở bên trái hay phải sao mà biết được phòng đây,em do dự gõ nhẹ vào cửa phòng mà nhẹ giọng hỏi bên trong khi cánh cửa mở ra em giật mình ngã uỵch vào bên trong phòng..cơn đau ở chân truyền đến khiến em mếu máo như sắp khóc,Anh Ninh hoảng hốt vì chưa làm ai khóc bao giờ quỳ xuống đất liên tục hỏi han em
Anh Ninh
Ơ này!tôi không có làm gì em đâu đấy!
Anh Ninh
Đừng có đổ lỗi..có đau không!
Tùng Dương
//gật đầu//-//ngồi dậy//
Anh Ninh
Rồi có dậy được không đây!
Tùng Dương
Anh lớn tiếng với em thế á..
Anh Ninh
Tôi mặc kệ em đấy!
Tùng Dương
Anh nỡ lòng nào để em ngồi ở đây sao
Anh Ninh
Tch..!dang tay ra!
Tùng Dương
//ôm chặt cổ anh//
Anh Ninh
Lớn tướng mà như trẻ con!
Tùng Dương
Anh vừa bảo em là trẻ con..
Anh Ninh
//bỏ về phòng//-//đóng cửa//
Tùng Dương
Hứ..chờ ngày anh phải nghe lời tôi răm rắp mà thôi!
tgiaa
Lay noi dau trong len hoa bi ngan
Comments