Chương 2: Kiếp Đảo Huyền [2]

Chương 2: Kiếp Đảo Huyền [2]
____________________________
Ngôi kể thứ 1
Góc nhìn của Hoàng Đức Duy
_____________________________
Tôi là Hoàng Đức Duy, 19 tuổi
Là một sát thủ của một tổ chức đào tạo sát thủ hàng đầu trong giới ngầm
Tôi mồ côi cha mẹ từ nhỏ
Quay về lúc xưa nhé
Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường
Cha mẹ tôi chỉ làm công sở nuôi tôi những ngày đầu
Tôi chưa tròn 1 tuổi, cha mẹ tôi qua đời
Tôi được đưa đến trại trẻ mồ côi
Năm 4 tuổi, dì tôi-em gái của mẹ, đến đưa tôi về nhà
Những ngày đầu bà rất tốt, yêu thương tôi. Tôi cứ ngỡ mình đã có nhà
Không ngờ bà ta đã lên kế hoạch bán tôi cho bọn buôn người
Hôm đó bọn chúng đến bắt tôi đi
Hoàng Đức Duy [Nhỏ]
Hoàng Đức Duy [Nhỏ]
/bị bế đi/ oaaa thả cháu ra, cháu không muốn đi! Mấy chú là ai? Mau bỏ cháu ra!
Dù cho tôi cố vùng vẫy đến đâu, vẫn bị cưỡng ép bắt đi
Cũng may trên đường đi, một người đàn ông lạ mặt cùng một vài người đàn em chặn trước xe của bọn chúng
Tôi không biết họ làm gì, chỉ biết vừa lúc họ mở cửa, tôi chớp lấy thời cơ chạy thẳng đi
Tôi cứ chạy, chạy mãi. Dẫu cho thân nhỏ bé chỉ vừa 4 tuổi, tôi vẫn chạy. Tôi hiểu nếu tôi ở lại, tôi sẽ chết!
Từ hôm đó, tôi lang thang khắp nơi để xin tiền, xin thức ăn. Đến một ngày
Người đàn ông đó đến trước mặt tôi, cúi xuống nhẹ nhàng nói với tôi vài lời khiến tôi đã nghĩ: “Mình được cứu rồi!”
Nhân vật nam [Phụ hoặc Ẩn]
Nhân vật nam [Phụ hoặc Ẩn]
/cúi xuống/ Này cháu bé! Cháu làm gì ở đây thế?
Hoàng Đức Duy [Nhỏ]
Hoàng Đức Duy [Nhỏ]
Cháu ạ? /ngước lên nhìn/
Nhân vật nam [Phụ hoặc Ẩn]
Nhân vật nam [Phụ hoặc Ẩn]
Đúng rồi, là cháu!
Hoàng Đức Duy [Nhỏ]
Hoàng Đức Duy [Nhỏ]
Cháu ở đây xin tiền và đồ ăn ạ. Chú có thể cho cháu xin chút đồ ăn không ạ, cháu đói quá /đưa hai tay ra/
Nhóc nhỏ với gương mặt lấm lem, gầy gò, yếu ớt xin đồ ăn đấy là tôi
Người đàn ông đó im lặng một lúc rồi lên tiếng
Nhân vật nam [Phụ hoặc Ẩn]
Nhân vật nam [Phụ hoặc Ẩn]
Cháu có muốn cùng ta về nhà không? /chìa tay ra/
Hoàng Đức Duy [Nhỏ]
Hoàng Đức Duy [Nhỏ]
Đ-được ạ?! /mắt sáng rực/
Nhân vật nam [Phụ hoặc Ẩn]
Nhân vật nam [Phụ hoặc Ẩn]
Ừm, về với ta!
Ngày hôm đó, tôi đồng ý. Cứ ngỡ đã tìm được chốn dung thân, ngờ đâu lại đưa cuộc đời mình vào bế tắc, đau khổ hơn thế nữa
Người đàn ông ấy là người đứng đầu tổ chức sát thủ hiện tại, ông ta lúc ấy còn trẻ. Mang dáng vẻ khá lịch sự, nhã nhặn và trông cũng không hề đáng sợ
Tôi đã tin
Tin vào lời nói, cử chỉ và ngoại hình của ông ta
Nhưng người ta thường nói tin tưởng càng nhiều
Tuyệt vọng càng nhiều
Về với ông ta, tôi mới biết đây là tổ chức sát thủ có tiếng. Ông ta căn dặn và bảo tôi phải làm gì và cần làm gì
Ông ta cho tôi ăn, cho tôi chỗ ở, cho tôi học hành tại trụ sở
Ông ta tiêm nhiễm vào đầu tôi như thể ông ta là một đức tin mà tôi cần phải phục tùng và trở thành con cờ trong tay ông ta
Tôi lúc ấy cũng chỉ là đứa trẻ, đã nghe lời răm rắp, dặn lòng lớn lên xíu nữa đủ khả năng, chắc chắn tôi sẽ trở thành một sát thủ được việc để ông ta vui
Trong trụ sở, tôi không quen ai. Không ai thích tôi, vì họ là sát thủ
Ông ta luôn lặp đi lặp lại những câu nói để tẩy não chúng tôi hoặc khiến chúng tôi phải phục tùng lão răm rắp. Chẳng hiểu vì sao chúng tôi thật sự nghe lời ông ta
Vài năm sau khi được nhận về, tôi đã đủ tuổi để bắt đầu huấn luyện. Tôi được những tiền bối là sát thủ luyện tập cho. Đó là chuỗi ngày lao luyện điên cuồng
Họ vắt kiệt sức của một đứa trẻ. Lớn lên trong một môi trường đào tạo sát thủ
Tâm lí tôi cũng dần méo mó theo, trở nên điên cuồng, tàn nhẫn hơn
Đủ tuổi và đủ khả năng. Ông ta để tôi nhận nhiệm vụ. Từ nhiệm vụ đầu tiên, ông ta đã khen tôi rất nhiều vì tôi làm rất tốt
Sau đó tôi còn điên cuồng nhận nhiệm vụ và khiến ông ta tin tưởng hơn nữa. Hiển nhiên trở thành sát thủ được ông ta tin cậy nhất dù là người nhỏ tuổi nhất
Đồng hành cùng tôi trong những ngày đó là một người đồng nghiệp, cũng là người bạn duy nhất của tôi. Tôi hiểu rõ cậu ta thích tôi, nhưng tôi không thể đáp lại. Tôi đã thích một người khác, tôi yêu anh ta hơn cả sinh mạng của mình
Năm đó tôi 17 tuổi, lần đầu biết thích một người. Dẫu cho có là sát thủ, dẫu cho có che giấu cảm xúc giỏi đến đâu. Tôi vẫn không thể cưỡng lại mùi vị trong sự cám dỗ của tình yêu
Tôi đã yêu và đã thành đôi với anh ta. Ban đầu, anh ta thể hiện là người rất tinh tế, dịu dàng và tốt bụng. Dần về sau, tôi phát hiện anh ta qua lại với nhiều cô gái, tham gia cờ bạc, rượu chè
Nhưng tôi đã dung túng, bỏ qua cho anh ta hàng tá lần trong suốt hai năm quen nhau
Tôi biết, nhưng chưa từng nói ra. Anh ta thì ngày càng làm tới
Bản thân tôi, cũng chỉ là một kẻ yếu đuối, tôi cũng là con người và tôi cũng cần được yêu thương, chăm sóc. Tôi luôn mơ về một gia đình hạnh phúc, về một cuộc sống yên bình bên người mình yêu
Nhưng cuộc đời trêu tôi như muốn đẩy tôi đến đường cùng
Ngày hôm đó, sau khi xong nhiệm vụ được giao. Tôi vô tình tìm thấy manh mối về cái chết năm xưa của cha mẹ tôi
Tôi mới biết được rằng, cha tôi mới chính là người sáng lập tổ chức, tức ông ấy chính là anh trai của lão trùm hiện tại
Và họ chết cũng chính là vì mưu đồ của lão ta
Theo kế hoạch, đáng lẽ ông ta đã đuổi cùng giết tận nhưng cuối cùng lại quăng tôi vào cô nhi viện
Có lẽ vì thấy tôi không đủ sự uy hiếp đối với ông ta
Sau đó lại đi tìm và nhận nuôi tôi về, tìm cách tẩy não và khiến tôi phục tùng ông ta, trung thành làm việc với ông ta
Sau khi đọc xong những dòng mật thư trong ngăn tủ thư phòng của nạn nhân tôi vừa giết
Tôi như chết lặng
Kẻ tôi phục tùng bấy lâu nay lại chính là kẻ giết cha mẹ tôi, tẩy não tôi
Tôi nổi điên, chỉ muốn nhanh chóng đi tìm giết chết ông ta để trả thù
Nào ngờ nhận được điện thoại từ người yêu
Đến nơi hắn bảo tôi đến, tôi lại bắt gặp cảnh gã ân ái với người con gái khác ngay trong phòng của hắn và như thể đã tính trước. Hắn có ý vứt bỏ tôi
Sự nóng giận của tôi lúc đó đã lên đến đỉnh điểm, tôi vẫn cố nói vài câu cuối để mong hắn ta sẽ quay đầu. Cuối cùng câu trả lời vẫn là không, vì thế, tôi thẳng tay giết chết gã cùng ả người tình
Rồi ngay lập tức trở về trụ sở giết chết tên khốn đã lừa gạt tôi mười mấy năm qua
Tôi đã định bụng rằng sẽ lao đại vào mà giết hắn, bị mấy tên vệ sĩ đó giết cũng được. Ít nhất tôi phải trả thù cho cha mẹ
Ai ngờ ông trời thương tôi, chẳng có vệ sĩ nào bên cạnh ông ta cả. Tôi giết chết ông ta một cách nhẹ nhàng rồi rời đi
Tôi đến toà nhà cao với ý định kết thúc cuộc đời
Nhớ lại những kí ức cũ, tôi gieo mình xuống qua những tầng nhà cao, đáp đất vớt nụ cười mãn nguyện vì đã trả thù và được chết đi
Tôi chỉ mong, đời sau xin đừng dày vò tôi như đời này, tôi chỉ mong hạnh phúc nhỏ nhoi thôi, chỉ cần cho tôi một gia đình có cha có mẹ. Chỉ cần cho tôi một người yêu thương tôi như tôi đã từng yêu.
______________________________
END CHƯƠNG 2
Tác giả [Bông]
Tác giả [Bông]
Lại là Bông đây
Tác giả [Bông]
Tác giả [Bông]
Hẹn gặp mọi người sau

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play