Chương 3

Tiếng trống vào tiết sinh hoạt cuối tuần vang lên trong ánh chiều nhạt dần bên ngoài ô cửa kính.
Lớp 10A1 bắt đầu râm ran, không khí như thoát khỏi áp lực học hành suốt cả tuần.
Giáo viên chủ nhiệm – cô Trần bước vào lớp.
Đặt tập sổ ghi chú xuống bàn giáo viên.
Vẫn là phong cách giản dị: tóc buộc cao, ánh mắt nghiêm nghị nhưng rất tâm lý.
_
Cô Trần
Cô Trần
Nào các em, trật tự nhé.
Cô Trần
Cô Trần
Hôm nay cô sẽ công bố một số thay đổi nho nhỏ trong lớp.
Mọi người bắt đầu xì xào.
Một số bạn lén lút nhắn tin dưới bàn.
Chu Tiểu Lam đẩy nhẹ vai Lâm Tịch Vân:
Chu Tiểu Lam
Chu Tiểu Lam
Hồi hộp ghê.
Chu Tiểu Lam
Chu Tiểu Lam
Cô mà đổi chỗ ngồi thì chết chắc!
Lâm Tịch Vân cười nhạt, mắt vẫn dán vào vở ghi chú, không mấy bận tâm.
Cho đến khi…
Cô Trần
Cô Trần
À, nhân tiện nhắc tới vấn đề nhóm học tập.
Cô Trần
Cô Trần
Cô thấy thời gian gần đây kết quả học tập tuy tốt, nhưng vẫn chưa đều.
Cô Trần
Cô Trần
Vậy nên… cô quyết định: các bạn sẽ được bốc thăm ngẫu nhiên chia cặp học tập trong tháng tới!
Cả lớp: “Hả???” “Là bốc thăm á cô???”
Cô Trần
Cô Trần
Còn gì công bằng hơn.
Cô Trần
Cô Trần
Ai bắt cặp với ai – hoàn toàn là do duyên phận.
Cô Trần
Cô Trần
Cô tin các em sẽ học được cách phối hợp với người khác.
_
Một chiếc hộp bìa cứng được mang lên, bên trong là các thẻ tên học sinh đã gấp đôi.
Lâm Tịch Vân
Lâm Tịch Vân
Cầu mong là không phải... Lục Trạch Dương. /Thở dài/
Nhưng ông trời thích trêu đùa những đứa chăm chỉ.
Cô Trần
Cô Trần
Lâm Tịch Vân – Lục Trạch Dương!
Giọng cô Trần vang lên, kéo theo cả lớp… vỡ òa như pháo nổ.
23 : “Trời đất! Họ ghét nhau như chó với mèo đó cô!”
09 : “Lại còn là top 1 – top 2 nữa kìa!”
Lục Trạch Dương chống cằm, nở nụ cười thản nhiên nhưng ánh mắt ánh lên một tia thích thú rõ rệt.
Lục Trạch Dương
Lục Trạch Dương
Là duyên số đấy, học bá nhì.
Lâm Tịch Vân
Lâm Tịch Vân
Cậu đừng gọi tôi như thế nữa. /Nghiến răng, lườm/
Lục Trạch Dương
Lục Trạch Dương
Được thôi, học bá chung nhóm.
_
Sau khi tan tiết sinh hoạt, trong sân trường đầy nắng nhạt
Chu Tiểu Lam kéo tay bạn thân đi xa khỏi đám đông, thở dài:
Chu Tiểu Lam
Chu Tiểu Lam
Vận đen gì mà đen thế không biết!
Chu Tiểu Lam
Chu Tiểu Lam
Nhưng biết đâu…
Chu Tiểu Lam
Chu Tiểu Lam
Ở gần nhau lại có chuyện gì hay ho thì sao?
Tịch Vân nhìn trời, ánh chiều vàng hắt lên mái tóc nâu mềm.
Cô không chắc mình nên mong “hay ho” hay “hết hơi” nữa.
_
Phía xa, Trình Nhã San đứng dưới gốc cây hoa giấy.
Ánh mắt sắc lạnh nhìn theo bóng hai người.
Trình Nhã San
Trình Nhã San
Đừng tưởng bắt cặp là có thể thân nhau.
Trình Nhã San
Trình Nhã San
Tớ sẽ không để Lục Trạch Dương nhìn thấy cô ta nhiều hơn mình.
_

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play