( Cực Hàng ) Lão Đại Biết Yêu Rồi ?!
chap 1 :
cả một vùng trời tối đen như mực , vang vọng ở trong đó là tiếng kêu cứu liên tục vang lên , Tả Hàng vừa sợ vừa cố gắng tìm kiếm xem tiếng kêu cứu phát ra từ đâu , nhưng tiếng vọng ấy ở phía vào cũng có , vang một cách rợn người .
Tả Hàng nói lớn , cố gắng trấn an bản thân
Tả Hàng
ai vậy ?! là ai đang kêu cứu ?!
Trước mắt Tả Hàng chỉ có bóng tối , không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì , xung quay nơi đâu cũng tối om , chỉ có tiếng kêu cứu cứ liên tục vang lên
Tiếng kêu cứu ấy cứ lặp đi lặp lại mãi như vậy , Tả Hàng vô cùng sợ hãi , không biết đây là nơi nào , biển trời mênh mông trong bóng tối , dù chạy đến đâu cũng không có ánh sáng
dưới chân không hề xuất hiện chiếc bóng của bản thân , cứ như đang lướt trên nước , một nỗi sợ hãi vô hình
Tả Hàng dường như cảm thấy có ai đó đang nhìn chằm chằm mình , phía nào cũng có ánh mắt như camera vậy , cho đến khi tiếng vang chỉ còn ở một hướng , càng gần càng gần
!!! reng !!! reng !!! reng !!!
Đồng Vũ Khôn
Tả Hàng , ông cố của tôi ơi , ông còn tính ngủ đến khi nào nữa hả ?!
Đồng Vũ Khôn lay lay người Tả Hàng , chăn cũng đã kéo hết ra , chuông đồng hồ cứ vang lên liên tục thật chói tai , ánh sáng đã hắt vào từ cửa kính lớn , những tấm rèm cũng đã được kéo ra , vậy mà Tả Hàng vẫn cứ ngủ say không tỉnh dậy
Đồng Vũ Khôn thật sự rất bất lực , hít một hơi thật sâu rồi hét lớn
Đồng Vũ Khôn
TẢ HÀNG !!!!!!!!
một tiếng hét thật lớn, chim xung quanh cũng bay mất , người đang ăn sáng chưa kịp đưa đến miệng cũng rớt , kẻ đang đi bình thường cũng giật mình mà ngã
Tả Hàng được lôi ra khỏi cơn ác mộng , giật mình bật dậy thở hổn hển , cứ như chưa từng được thở vậy
Đồng Vũ Khôn thấy Tả Hàng đã dậy thì càu nhàu bên tai
nhưng chẳng chữ nào lọt vào tai Tả Hàng
Đồng Vũ Khôn
idol của tôi ơi , nay cậu có show diễn trong hội Bánh Tràng đó , cậu có thể quên ăn quên ngủ nhưng không được quên sự nghiệp
Đồng Vũ Khôn
nhanh lên , chúng ta còn phải trang điểm , thay đồ chuẩn bị rất lâu đấy
càu nhàu xong , Đồng Vũ Khôn vẫn không thấy Tả Hàng có động tĩnh gì , Đồng Vũ Khôn dùng ngón tay cái chọc vào người Tả Hàng
một lần nữa giật mình khỏi cơn mê , Tả Hàng đưa đôi mắt ngơ ngác nhìn Đồng Vũ Khôn , sau đó thở ra một hơi , đưa tay lên day day trán
Tả Hàng
* lại là cơn ác mộng ấy *
Đồng Vũ Khôn để ý dạo này Tả Hàng rất hay uể oải mệt mỏi , cứ mất tập trung liền có chút lo lắng
Đồng Vũ Khôn
dạo này mày lạ lắm , hay ngủ dậy muộn
Đồng Vũ Khôn
người thì uể oải mệt mỏi , mới có 2 - 3 hôm nay thôi , trước vẫn khỏe mạnh , dậy sớm chăm chỉ cơ mà
Tả Hàng lắc đầu vài cái , đấm đấm vào trán mình , người không còn sức sống
Tả Hàng
dạo này tao hay gặp ác mộng
Tả Hàng
nó cứ lặp đi lặp lại mãi 2 - 3 hôm nay
Đồng Vũ Khôn
chắc là do mày suy nghĩ đến nó nhiều quá
Đồng Vũ Khôn
Thôi nhanh chuẩn bị đến show diễn
Tả Hàng xuống giường vscn , được Đồng Vũ Khôn - một trợ lý kiêm bảo mẫu chuẩn bị cho hết tất cả
tại show diễn , sau khi kết thúc tiết mục nhảy hát của mình , Tả Hàng trở về phòng đồ
mệt mỏi ngã người xuống ghế
Tả Hàng
* lạ thật , giấc mơ ấy cứ lặp đi lặp lại *
Tả Hàng
* giọng nói nghe rất quen , giống giọng của mình *
Tả Hàng
* nhưng rốt cuộc tại sao mình lại mơ thấy nó chứ *
Đồng Vũ Khôn vừa dọn đồ xong , phủi tay một chút rồi đeo chiếc cặp lên vai đi đến cạnh Tả Hàng
Đồng Vũ Khôn
xong rồi , về thôi , về cho mày ngủ
Tả Hàng
ừ , đỡ tao đi , mệt quá
Đồng Vũ Khôn
lát nữa ra còn gặp fan tư sinh , mày như thế này sẽ bị bọn nó vác đi đấy
Tả Hàng
vậy thuê thêm vài vệ sĩ nữa đi
Đồng Vũ Khôn
được được , mau đứng dậy che cái mặt mày lại
Tả Hàng mệt mỏi đứng dậy mặc cho Đồng Vũ Khôn thích làm gì trên người mình thì làm
sau đó ra ngoài xe , quả thật có quá nhiều fan tư sinh điên cuồng rồi , vậy mà lần này không cần vệ sĩ ra tay , các fan chân chính thấy Tả Hàng không khỏe liền đánh nhau luôn với fan tư sinh , thành ra công an cũng phải tới làm việc
sau khi về đến cty của mình , Tả Hàng chỉ biết bây giờ bản thân muốn về phòng riêng ngủ
khi vừa chợp mắt , giấc mơ ấy lại xuất hiện
Tả Hàng
ai ?! là ai ?! mau xuất hiện đi ?!
Tả Hàng
ai đang kêu cứu ?! đừng giả thần giả quỷ ?!
Tả Hàng quay người tròn tròn như chong chóng cố tìm kiếm người đang gọi mình , nhưng không thấy ai
Tả Hàng lần đầu tiên buột miệng chửi thề một câu , quá đáng sợ rồi
ngay sau đó có ánh sáng chiếu đến , chiếu vào ánh mắt Tả Hàng chói lòa , là một con đường dẫn lối đi rất xa
mờ nhạt phía xa ấy có người đang thoi thóp nằm dưới đất , máu me , vết thương đầy người , trông vô cùng đáng thương
Tả Hàng chạy nhanh đến , nhưng chưa kịp nhìn rõ người ấy , đã bị đánh thức
điều quan trọng , Tả Hàng thức dậy vào hôm sau , cậu đã ngủ hết nguyên ngày hôm đó sau khi từ buổi show diễn về
Comments
⋆.˚ Cinna~ ⋆.˚ ⋆张极•
tưởng bà ra bộ Hào Vũ nữa là cày tới cùng luôn á :((((
2025-05-25
1
Sĩ mãn kiếp 🤩 1 năm sĩ 80 lần
Ý ỳ y, Mun chưa viết xong bộ Hào Vũ nữa là chạy qua Cực Hàng rồi🤣 thôi thì để tui theo bà tới chừng nào cả 2 bộ end thì thôi🤣
2025-05-25
1