Chapter 4: Thêm Một Em Họ, Thêm “Nguồn” So Sánh

Gọi tắt là bé yêu
Gọi tắt là bé yêu
Cần thêm còn ten từng tồn tại trên thế giới này, càng nhiều càng tốt =))
❤️‍🩹
❤️‍🩹
Not support
___
Đến 3 năm trước, cuối lớp 9
Cái rét cuối xuân len lỏi vào từng khe cửa
Mẹ em
Mẹ em
Bà nghe gì chưa?
Mẹ em
Mẹ em
Dì hai nhà tôi sinh rồi đó
Mẹ em
Mẹ em
Là con trai!
Mẹ em
Mẹ em
Đặt tên Thanh Pháp, đáng yêu lắm!
Mẹ em hớn hở gọi điện khoe với hàng xóm từ sớm tinh mơ
Quang Anh gấp gọn sách vở, lặng lẽ xếp vào cặp, giả như mình không nghe gì
Nguyễn Quang Anh [Em]
Nguyễn Quang Anh [Em]
Con có cần.. đi thăm em không mẹ?
Mẹ em
Mẹ em
Đi làm gì?
Mẹ em
Mẹ em
Em mới sinh, người lớn lo
Mẹ em
Mẹ em
Mày ở nhà lo học đi!
___
Mùa thi chuyển cấp đến gần
Em phải gồng mình chuẩn bị, nhưng sức khỏe ngày một sa sút
Đầu óc căng như dây đàn
Đêm nào cũng học tới hai ba giờ sáng rồi ngủ gục lúc nào chẳng hay
Một hôm mẹ đi làm về, thấy em nằm úp mặt trên bàn, vở chưa viết xong, bài chưa giải hết
Mẹ em
Mẹ em
DẬY!!! //Quát lớn//
Em choàng tỉnh, còn chưa kịp định thần đã lãnh ngay một cái tát như trời giáng
Chát
Nguyễn Quang Anh [Em]
Nguyễn Quang Anh [Em]
...?
Mẹ em
Mẹ em
Ngủ à?
Mẹ em
Mẹ em
Học không lo học!
Mẹ em
Mẹ em
Có xíu bài mà làm cũng không xong!
Mẹ em
Mẹ em
Mày định thi trượt cho tao nhục mặt hả?
Quang Anh đưa tay ôm mặt, cả người run lên
Nguyễn Quang Anh [Em]
Nguyễn Quang Anh [Em]
Mẹ.. con mệt...
Nguyễn Quang Anh [Em]
Nguyễn Quang Anh [Em]
Con không cố ý
Mẹ em
Mẹ em
Mệt?
Mẹ em
Mẹ em
Thằng Sơn 4 tuổi còn biết nhường đồ chơi cho em!
Mẹ em
Mẹ em
Còn mày, cái tuổi này rồi mà vô dụng hết chỗ nói!
Mẹ em
Mẹ em
Pháp mới 2 tháng mà biết ngoan, biết im khi người lớn bận
Mẹ em
Mẹ em
Mày nhìn lại bản thân mày đi!
Câu so sánh ấy đâm xuyên qua lồng ngực Quang Anh như một mũi dao
Em không hiểu, thật sự không hiểu
Một đứa bé mới chào đời thì có thể không ngoan ở chỗ nào?
Còn em mười mấy năm nay sống chưa từng được khen một lời, lại luôn bị chửi vì không ngoan bằng một đứa bé chưa biết nói?
___
Đêm đó, Quang Anh sốt nhẹ
Cả người nóng bừng như lửa đốt
Em không dám nói
Không dám nhắn tin
Chỉ trùm chăn nằm co ro, sợ mẹ lại mắng rằng “bệnh hoài tốn tiền”
Mắt em nhòe nước
Trong bóng tối, giọng khàn yếu ớt của em khẽ thì thầm từng câu
Nguyễn Quang Anh [Em]
Nguyễn Quang Anh [Em]
Con xin lỗi.. vì đã sinh ra
___
Sáng hôm sau
Mẹ dậy sớm bế Thanh Pháp đi tiêm
Bỏ lại một mình em với nồi cơm và đống quần áo chưa giặt
Em cúi đầu vo gạo, tay run lẩy bẩy vì mệt
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Bột mệt hả?
Nguyễn Quang Anh [Em]
Nguyễn Quang Anh [Em]
Ừm.. chút thôi, không sao
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mẹ Hùng nói Bột học giỏi lắm mà
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Sao mẹ Bột hay chửi quá vậy?
Nguyễn Quang Anh [Em]
Nguyễn Quang Anh [Em]
...
Quang Anh im lặng
Không phải em không biết trả lời.. mà là chẳng có câu trả lời nào đủ làm dịu được nỗi đau ấy
___
Bữa cơm chiều
Quang Anh ngồi gắp rau, chưa kịp ăn thì mẹ đã bế Pháp ra giữa mâm, cười tít mắt
Mẹ em
Mẹ em
Cục vàng của mẹ đây rồi!
Mẹ em
Mẹ em
Nhìn nó xem, mới mấy tháng mà cười biết điều, dễ nuôi
Mẹ em
Mẹ em
Chứ cái hồi mày sinh ra.. trời ơi, khóc suốt đêm!
Mẹ em
Mẹ em
Ăn không ăn, ngủ cũng không ngủ
Mẹ em
Mẹ em
Tao nuôi mày cực gần chết!
Em cắn chặt môi, mắt nhìn xuống bát cơm nguội ngắt
Hùng ngồi bên cạnh, lặng lẽ gắp cho cậu ít thịt vào bát
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Bột ăn đi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Gầy quá rồi đó
Em gật đầu, không nói được gì, cổ họng nghẹn ứ lại
___
Hôm thi thử, Quang Anh làm sai một câu hình học
Vừa về tới nhà, mẹ đã giật bài thi từ tay em, đọc một lúc rồi ném xuống đất
Mẹ em
Mẹ em
9 điểm?
Mẹ em
Mẹ em
Vậy mà đòi thi trường chuyên?
Mẹ em
Mẹ em
Đồ vô tích sự!
Mẹ em
Mẹ em
Người ta làm được sao mày không làm được?
Nguyễn Quang Anh [Em]
Nguyễn Quang Anh [Em]
Con...
Mẹ em
Mẹ em
Con cái gì?
Mẹ em
Mẹ em
Lúc bằng tuổi mày, ba mày đứng đầu tỉnh!
Mẹ em
Mẹ em
Còn mày, học hành như cục đất!
Mẹ em
Mẹ em
Mày đúng là không bằng một góc của Thanh Pháp sau này đâu!
___
Đêm đó, Quang Anh lên sân thượng khu trọ, ngồi một mình giữa trời gió
Dưới chân là thành phố ồn ào
Trong lòng em là vực thẳm
Bật tai nghe, bài hát cũ vang lên
Giọng ca sĩ khàn khàn hát về một đứa trẻ luôn cố gắng mà không ai nhìn thấy
Từng câu từng chữ như rút hết ruột gan em
Nguyễn Quang Anh [Em]
Nguyễn Quang Anh [Em]
Giá mà mình đừng sinh ra..
Nguyễn Quang Anh [Em]
Nguyễn Quang Anh [Em]
Thì mẹ đâu có phải thất vọng như vậy...
Dưới sân, tiếng mẹ dỗ Pháp ngọt như mật
Mẹ em
Mẹ em
Ngủ ngoan nha, mai mẹ mua quần áo mới cho nè
Quang Anh lặng lẽ cúi đầu
Ánh đèn thành phố mờ dần sau làn nước mắt
Nguyễn Quang Anh [Em]
Nguyễn Quang Anh [Em]
Mình không biết bao giờ mẹ mới nhìn mình bằng đôi mắt mẹ dành cho Sơn và Pháp..
Nguyễn Quang Anh [Em]
Nguyễn Quang Anh [Em]
Có lẽ là không bao giờ
Nguyễn Quang Anh [Em]
Nguyễn Quang Anh [Em]
Vì mình không đáng được yêu thương ngay từ đầu...
__________
Gọi tắt là bé yêu
Gọi tắt là bé yêu
Cảm ơn vì đã đọc, love y'all 💞
Hot

Comments

『Xuxie』- Bảo Hân☆° ゚

『Xuxie』- Bảo Hân☆° ゚

Ủa? Thế mẹ đứng thứ mấy ạ?😊

2025-05-29

1

Zunny🐑⚡

Zunny🐑⚡

v con ngta là do ba mẹ ngta sinh ra chứ đâu phải do bà sinh ra?

2025-05-29

1

#no with all

#no with all

Anh không có lỗi
Người có lỗi là mẹ anh💔

2025-05-29

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play