[Văn Bác/WenBo] Chiếc Đuôi Nhỏ Của Dương Bác Văn
Chap 3
Trong 1 tuần nay,kể từ lần DHB khóc muốn lụt cái Dương gia để níu kéo DBV ở lại thì DHB đã chính thức trở thành 1 con người siu siu bám dính lấy DBV 24/24:)))DBV đi đâu là cậu đi theo đó,DBV ở đâu là cậu ở đó.2 người trước kia đã như hình với bóng bây giờ lại càng bám lấy nhau hơn,mama Dương nhìn theo mà chỉ biết thở dài rồi lắc đầu.Không chỉ dừng đến đó,DHB còn đề phòng đến cả lúc ngủ,cậu sợ rằng đang ngủ mà bame DBV đến bắt mất DBV đi nên cậu đã chuẩn bị 1 sợi dây...,đúng rồi là 1 sợi dây đấy,cậu buộc 1 đầu dây vs tay cậu đầu còn lại buộc vào tay DBV,tối ngủ còn ôm người ta chật cứng như ôm gấu bông vậy.DBV trong 1 tuần này không biết nên vui hay nên buồn,chỉ biết rằng cái lưng của hắn sắp thành ông cụ 70 r=))))
Hôm nay chính thức là ngày DBV về nhà của mình...
Dương Hàm Bác
Cậu phải đi thật saoo//mếu//
Dương Bác Văn
Aida,cậu lại khóc đấy à
Dương Hàm Bác
Không ấy cậu đừng về nữa mà
Dương Bác Văn
Tớ mà không về là sổ đỏ nhà tớ từ nay trở đi không còn tên tớ đâu đó
Dương Hàm Bác
Không sao,tớ nuôi cậu//kiên định//
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Mi thì làm ăn gì được mà đòi nuôi con trai ruột ta
Mama Dương bước từ trên lầu xuống,tay còn đang chật vật cầm cái vali to chà bá,không những to mà còn nặng,Dương Bác Văn thấy thế liền muốn chay lại giúp nhưng chưa kịp bước đã nhận được cái xua tay của Mama Dương
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Không cần,không cần
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Ba cái đồ yêu này thì nhằm nhò gì với ta
Dương Hàm Bác
Mama lại đi du lịch à,đi đi,con mở sẵn cửa cho mama r đó
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
:))))
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Con với chả cái
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Biết thế ngày xưa đẻ bà cái trứng ăn cho rồi
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Ta có đi du lịch nhưng vali này thì không phải của ta
Dương Hàm Bác
Không phải của mama thì chả lẽ của con
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Đúng
Dương Hàm Bác
Nhưng con có muốn đi du lịch cùng với mama đâu,đi với mama thì con thà đi 1 mình còn hơn
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Làm như ta muốn đi với mi lắm á
Mama Dương chả thèm đếm xỉa gì tới thằng con trai của mình nữa,bà bước đến gần DBV dúi cái vali trong tay mình vào tay hắn,Làm cho ko chỉ DBV ngơ mà DHB cũng ngơ nốt
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Cầm lấy,trong đây là toàn bộ đồ của Dương Hàm Bác đấy,ko thiếu 1 thứ gì đâu
Dương Bác Văn
//ngơ ngác//
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Ta phải đi du lịch để thư giản đầu óc sau những ngày tháng ở nhà với 1 con báo//liếc nhẹ cậu//
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Nhưng ta không yên tâm vứt nó lại với một dàn bộ bình gốm ta mới mua
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Thế nên ta gửi nó cho con,đem nó đi giùm ta,khi nào muốn trả thì trả
Dương Hàm Bác
Mama bán con àa
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Bán mi đi thì ta chỉ sợ người khác chửi ta vì bán đi một con báo cấp độ lever max thôi
Dương Hàm Bác
''đây là mama mình thật sao=))))'''
Dương Hàm Bác
Con không đi đâu
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Chả phải con muốn giữ con trai ruột ta ở lại lắm à
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Nó không ở lại được thì con đi theo nó đi
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Vừa không báo cái bộ bình gốm của ta vừa được ở bên cạnh nó
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Không phải quá được rồi sao
Dương Hàm Bác
....//suy ngẫm//
Trong lúc DHB đang suy ngẫm về lời nói của mẹ mình thì mama Dương đã quay ra thì thầm to nhỏ gì đó với DBV
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Đem nó sang đó thì nhớ cho nó làm quen với bame con một tí,sau này 2 đứa lấy nhau khỏi bỡ ngỡ
Dương Bác Văn
//thoáng đỏ mặt//
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Ôi dao,không cần phải ngại,con cũng muốn đem nó về mà đúng không?
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Ta đang tạo cơ hội cho con đấy,thằng bé nhà ta nó ngốc lắm,con mà không chịu tiến thì nó cũng chỉ đứng im một chỗ thôi
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Thế nên mạnh rạn lên
Dương Bác Văn
Con biết rồi,cảm ơn Mama rất nhiều//cười//
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
//cười//
Dương Hàm Bác
2 người đang nấu xói con đấy à
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Mi thì có gì đẹp để ta nói sao
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Sao,có đi không,không thì ta kêu quản gia đem vali lên phòng lại cho
Dương Hàm Bác
Đi,con đi mà
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Không đi thì cũng phải đi thôi,con đâu có quyền từ chối
Dương Hàm Bác
Vậy mama hỏi con chi
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Cho có lệ
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Sang bên đó thì nhớ ăn nhiều vô,đừng có bỏ bữa nghe chưa
Dương Hàm Bác
Con biết rồi mò
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Ai nói con ta đang nói con trai ruột ta mà
Dương Bác Văn
Mama Dương đùa thôi,đừng giận//xoa đầu cậu//
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Rồi mau đi đi,lẹ cho ta còn soạn đồ đi du lịch
Dương Hàm Bác
Mama chỉ chờ mỗi khúc này thôi sao
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Chứ còn gì nữa
Dương Hàm Bác
Mama tồy thật đấy
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Tồy hay ko kệ ta,mi làm mất thời gian của ta quá ,mau đi đi
Tô Ngọc Như_Dương Phu Nhân
Quản gia tiễn giùm 1 con báo với con trai ruột ta đi
Mama Dương quay đầu đi lên phòng để soạn đồ đi du lịch,trước khi đi còn không quên nháy mắt với Dương Bác Văn,Dương Bác Văn nhận được tín hiệu của mama Dương cũng gật nhẹ đầu rồi cười 1 cái thật tươi,DHB đứng bên chả hiểu gì,đem gương mặt ngơ ngác như con nai vàng nhìn DBV,DBV chỉ nhẹ nhàng xoa đầu cậu.
Quản gia đem đồ 2 người ra xe trước,lúc DBV và DHB bước ra khỏi cửa thì nghe thoang thoáng được một cậu của Mama Dương vang vọng từ trên lầu xuống...
*GÚT BAI,NÓT SI YU Ờ GEN NHÓOO*
DBV và DHB đến nhà chính Dương gia (nhà DBV) cũng đã tầm trưa,Cả buổi đi xe cậu chỉ dựa vào vai DBV ngủ,không thèm quan tâm đến mọi thứ xung quanh.
Dương Bác Văn
Bác nhi à,dậy thôi tới nơi rồi//lay nhẹ người cậu//
Dương Bác Văn
Đừng dụi,đau mắt bây giờ
Dương Bác Văn
Vào trong thôi,Bame tớ đang chờ ở trong rồi
Dương Hàm Bác
Nhưng đồ còn chưa lấy mà
Dương Bác Văn
Lát nữa bác quản gia sẽ đem vào hộ chúng ta
Dương Hàm Bác
//đứng hình//
Dương Bác Văn
Sao vậy,cậu bị choáng sao,cần tớ cõng không
Dương Hàm Bác
Dương Bác Văn,cậu nói là bame cậu đang chờ ở trong á
Dương Hàm Bác
Cậu...cậu về đây để làm gì
Dương Bác Văn
Bame tớ vừa hoàn thành xong chuyến công tác xa,nên họ kêu tớ về thăm gia đình
Dương Hàm Bác
Sao cậu không bảo tớ sớm,giờ phải làm sao đâyy
Dương Bác Văn
Cậu bị sao vậy,sốt à//đưa tay lên trán cậu//
Dương Hàm Bác
Dương Bác Văn này,hay tớ quay về nhà tớ nhá,cậu muốn đi đâu cũng được tớ không đòi theo nữa đâu
DHB vừa quay người định rời đi thì bị một bàn tay kéo lại,cậu mất thăng bằng mà ngã thẳng vào lòng DBV.DBV đưa mặt sát lại gần DHB,làm cậu ngơ ra một cục.Nãy giờ DBV tưởng cậu bị say nắng mà nói nhảm,nhưng sau một lúc thì DBV cũng đã hiểu ra tại sao đi đến đây rồi mà DHB đột nhiên lại đòi về tại vì....
Dương Bác Văn
Nè,cậu đang ngại khi gặp bame tớ sao
Dương Hàm Bác
K.không c..có
Dương Bác Văn
Không có thì vào thôi
Dương Hàm Bác
Nhưng mà....
Dương Bác Văn
Vậy mà nói không ngại//cười//
Dương Hàm Bác
Cậu bớt trêu chọc tớ lại đi,tớ không vào nữa
Dương Bác Văn
Được rồi,tớ không chọc cậu nữa được chưa
Dương Bác Văn
Yên tâm đi,bame tớ hiền lắm,không gắt gỏng và nóng tính đâu,nên cậu cứ tự nhiên như ở nhà thôi
Dương Bác Văn
Cứ vào đi,tớ bảo vệ cậu
Dương Hàm Bác
Được không đó
Dương Bác Văn
Đừng có nghi ngờ nhau vậy chứ,có khi cậu vào tớ lại thành con ghẻ đấy
Dương Hàm Bác
Tạm tin lời dối trá của cậu
DBV dắt tay DHB vào trong nhà,DHB vừa đi vừa nghĩ làm thế nào để có thể nói chuyện tự nhiên nhất với bame DBV,chưa nghĩ xong thì họ đã đứng trước cửa rồi
Cánh cửa mở ra,quản gia thấy họ liền cúi đầu chào rồi né sang một bên,DHB ló đầu nhìn vào trong,bên trong khiến cậu ngỡ ngàng,mới nhìn phòng khách thôi đã khiến cậu choáng váng rồi,nó to gấp 5 lần phòng khách nhà cậu,hình như cậu nhìn thấy bame chồng tương lai rồi
Dương Bác Văn
Con chào bame
Dương Hàm Bác
Con...con c..chào 2 b...bác
Dương Trọng Hoàng_Baba DBV
//nhìn DHB//
Dung Ngọc San_Mama DBV
//nhìn DHB//
Dương Hàm Bác
Bác Văn,mau..mau cứu tớ với//kéo góc áo DBV//
Chưa để DBV nói hết,Dung Ngọc San đã chạy lại lôi cậu ra xoay vòng vòng,còn bóp nhẹ má cậu,miệng thì khen hết lời
Dung Ngọc San_Mama DBV
Ôi chu choa mẹ ơi,con cái nhà Chu Ngọc Như đây sao,sao mà xinh như thiên thần thế nàyyyy
Dung Ngọc San_Mama DBV
Má cũng mềm mềm nữa,bóp đã quá đii
Dung Ngọc San_Mama DBV
Nè bé con,hay con sang nhà ta làm con ruột đi,để ta đá DBV ra khỏi sổ đỏ rồi thêm tên con vào nhá
Dung Ngọc San_Mama DBV
Đây đây,vào đây ngồi,đừng đứng lâu mỏi chân//kéo DHB ngồi vào ghế//
Dương Bác Văn
Mama à,con trai ruột thịt của Mama đang đứng đây nè
Dung Ngọc San_Mama DBV
Ai vậy ông?
Dương Trọng Hoàng_Baba DBV
Tôi cũng không biết,dạo này tri nhớ kém quá
Dương Trọng Hoàng_Baba DBV
Đừng lo lắng,bọn ta hiền lắm nên con cứ thoải mái nhé
DBV bước đến ngồi kế bên cậu
Dương Bác Văn
Đấy thấy tớ nói đúng chưa,bame tớ thân thiện mà
Dung Ngọc San_Mama DBV
Thôi đừng nói nữa,con đi đường mệt rồi đúng không,lên thay đồ cho mát mẻ rồi xuống ăn cơm //nhìn DHB//
Dung Ngọc San_Mama DBV
Dương Bác Văn dẫn con trai ta lên phòng đi
Dương Bác Văn
Vâng,con biết rồi mama đại nhân
Dung Ngọc San_Mama DBV
Tốt
DBV dẫn DHB lên phòng mình,ở dưới nhà 2 phụ huynh nhìn theo...
Dung Ngọc San_Mama DBV
Nè ông,ông thấy con rể tương lai của mình sao
Dương Trọng Hoàng_Baba DBV
Ngoan,giỏi,đẹp trai
Dương Trọng Hoàng_Baba DBV
Duyệt
Dung Ngọc San_Mama DBV
//cười//Tất nhiên rồi
TG-HanBoo
Cắt cắt,có ai hóng không?
TG-HanBoo
Quá dài rồi,đúng như lời hứa nhó
TG-HanBoo
Không phải tôi quên truyện đâu,tại căn bệnh lười của tôi nó đạt giai đoạn cuối rồi
TG-HanBoo
Nào rảnh lên tiếp,bây giờ tuôi lặn tiếp đây
TG-HanBoo
Bye nhó,chúc mn đọc truyện zui zẻ
Comments
Hàm Bảo Châu
Ê,tui tính DROP^^
2025-06-26
0
𝐁𝐚𝐛𝐲 𝐂𝐮̉𝐚 𝐒𝐨𝐨𝐁𝐢𝐧
HanBo: sad nhiều chút
2025-07-01
1
𝙏𝙙𝙞 𝙈𝙚𝙞𝙧
=)))
2025-06-25
1