chương 4

Giọng nói trầm trầm vang lên phía cuối con hẻm, lạnh đến mức khiến cả ba tên kia khựng lại như bị đóng băng.Bàng Bác Văn. Hắn đứng đó, người mặc sơ mi đen, không áo khoác, tay đút túi quần. Mưa rơi lất phất quanh hắn nhưng chẳng ai dám nhìn thẳng
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
cút //ra lệnh//
Chử Mặc Sinh
Chử Mặc Sinh
đại ca, bọn em đang xử thằng này hộ...//chưa nói hết//
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
tao nói cút //lạnh giọng//
Ba tên kia lập tức rời đi, k dám cãi lại nửa lời
Hắn tiến lại gần em, em vẫn ngồi run rẩy bên tường, tóc ướt, mặt lem bùn và nước mắt. Hắn nhìn em một lúc lâu, rồi… cúi xuống, đưa tay ra
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
đứng dậy
Em ngước nhìn hắn, ngỡ ngàng. Cơn sợ hãi biến thành một thứ gì đó khác—ấm áp, lạ lẫm. Trái tim em đập thình thịch
Lưu Gia Lương
Lưu Gia Lương
cảm...cảm ơn //nắm lấy bàn tay to lớn//
Em nắm lấy tay hắn, bàn tay to, ấm và rắn chắc. Hắn đỡ em dậy, rồi đột ngột buông tay
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
đừng hiểu lầm, tao k phải loại "gay" như mày
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
chỉ là sợ đàn em của tao lại bị xử vì tội bắt nạt học đường thôi
Giọng hắn lạnh tanh, mắt liếc đi chỗ khác. Lời hắn như một nhát dao cắt ngang cảm xúc vừa chớm nở trong tim em. Em gật nhẹ, không nói gì, chỉ nhìn hắn, ánh mắt hụt hẫng mà dịu dàng. Hắn quay lưng bỏ đi, dáng người khuất dần trong màn mưa
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
chậc, nhìn mày khó chịu ghê //rời đi//
Lưu Gia Lương
Lưu Gia Lương
...
__________
Em trở về nhà khi trời đã tạnh mưa, người ướt sũng, đầu gối vẫn còn rướm máu, cặp sách bẩn nhem bùn đất
Ngôi nhà to khang trang với cổng sắt đen và giàn hoa giấy tưởng như yên bình ấy, thực chất lại là cái lồng sắt giam hãm em mỗi ngày. Vừa bước vào cửa, tiếng quát đã vang lên
? ? ?
? ? ?
mẹ em: đi đâu giờ mới vác cái mặt về // cầm thước//
Mẹ em từ phòng khách lao ra, mắt trợn trừng, tay còn cầm cây thước gỗ. Ánh mắt bà không hề quan tâm đến vết thương trên người em—chỉ là cơn giận dữ, mỏi mệt và một nỗi thất vọng thường trực
Lưu Gia Lương
Lưu Gia Lương
con...con bị....//chưa kịp nói//
Em chưa kịp nói, bà đã giáng thẳng cây thước xuống tay em
? ? ?
? ? ?
mẹ em: bịa chuyện, lúc nào cũng bịa chuyện tao đã chuyển trường cho mày để mày học hành cho tử tế, giờ thì nhìn cái bộ dạng của mày đi //quát tháo//
? ? ?
? ? ?
mẹ em: mày suốt ngày làm nhục mặt tao, mày nhìn lại mày đi, cái loại "gay" như mày tao thà đẻ quả trứng ra ăn còn hơn //đánh em//
bà ta dơ cây thước gỗ lên cao, đánh liên tục vào người, tay, chân thậm chí là gương mặt non nớt đang khóc nấc lên kia
Phía trong, ba em ngồi hút thuốc, không buồn nhìn lên. Tivi bật lớn che lấp mọi tiếng khóc. Trong mắt ông, mọi thứ là trách nhiệm của vợ. “Đàn bà lo chuyện học hành”, ông từng nói thế
Em im lặng, mắt ráo hoảnh, đón những cú đánh không rơi nước mắt nữa
? ? ?
? ? ?
mẹ em: cút đi, mày cút đi cho tao, nhà tao k chứa chấp cái loại "gay" đầy bẩn thỉu như mày //chỉ thẳng vào mặt em//
Lưu Gia Lương
Lưu Gia Lương
//im lặng đi lên lầu//
em giờ biết làm j đây? từ lúc ba mẹ em biết em thích con trai thì liền liên tục chửi mắng, đánh đập em k thương tiếc, ba mẹ em coi đó là một loại bệnh, bệnh k thể chữa đc....
************
100 cái buồi
100 cái buồi
đủ đau lồn chưa mấy mom😭😭
100 cái buồi
100 cái buồi
T viết t còn xót chồng t nữa😟😭😭😭😭😥😫😔💔💔
100 cái buồi
100 cái buồi
K like là chương sau bé nó khổ hơn nữa nè😔😭😟🥺🙁☹😩😓💔
Hot

Comments

🐰

🐰

viết tiếp đi gái đẹp ơi

2025-05-27

0

🐰

🐰

like gòi

2025-05-27

0

Nhún Gãy Cặc Anh 🤪

Nhún Gãy Cặc Anh 🤪

T đau đít qá 💔😔

2025-05-27

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play