[ SUPHANAT ] Bàn Thắng Đời Anh
Ước Nguyện Sao Băng
Fon Chariya (Ở đây chỉ có tên thui, vì họ của tụi mình là họ tiếng Việt, vì tụi mình là người Việt, giữ nguyên họ ông cha để lại nha mấy má😡):
Là một du học sinh người Việt, hiện tại đang sống và làm việc tại quận Krasang, Buriram, Thái Lan. Em có nét mặt ưa nhìn, xinh xắn nhưng chẳng quá nổi bật, làn da chẳng phải trắng như tuyết, chỉ là một cô gái bình thường.
Là một cầu thủ nổi tiếng ngoại hình điển trai, làn da ngăm mạnh mẽ. Hiện tại đang thi đấu cho câu lạc bộ Buriram và đội tuyển quốc gia Thái Lan. Số áo tại câu lạc bộ hiện giờ là số 21, 24. Số áo tại đội tuyển quốc gia là số 10.
CHAP 1: ƯỚC NGUYỆN SAO BĂNG
Fon đã sống ở Thái được một khoảng thời gian. Em luôn theo dõi Bank trên tất cả các nền tảng và rất muốn gặp anh dù chỉ là một lần.
Tối hôm trước, Fon ngồi bên phía cửa sổ ngắm bầu trời đêm
Fon Chariya
Á! Sao băng kìa!
Fon Chariya
Tiếc quá, mất rồi. Nhanh thật đấy! Nhưng mong là ngôi sao đó sẽ giúp bố mẹ mình mạnh khoẻ, mình sẽ được gặp anh Bank.
Bỗng có tiếng chuông điện thoại kêu lên, em nhanh chóng cầm điện thoại lên xem vì chẳng muốn người kia phải chờ
Nhìn vào màn hình điện thoại, em thấy cái tên “Đầu heo”. Em nhanh chóng bắt máy
Fon Chariya
Tớ nghe đây Dao.
Dao Tasinee Ratree
Fon, tớ có 2 vé đi xem Buriram đá vào ngày mai, cậu có muốn đến xem với tớ không?
Nghe đến Buriram, Fon lập tức mừng rỡ
Fon Chariya
Thật á? Làm sao cậu có hay vậy?
Dao Tasinee Ratree
Anh trai của tớ mua cho đó, mua cho hai ghế gần nhất nữa, thích hong?
Fon Chariya
Wao tuyệt ghê!
Dao Tasinee Ratree
Vậy ngày mai cậu có đi không?
Fon Chariya
Có có! Tớ đi tớ đi!
Dao Tasinee Ratree
Oke, vậy ngày mai hẹn cậu ở sân bóng nhé
Sau khi cúp máy, Fon liền mở tủ quần áo ra ngắm nghía. Em muốn chọn một bộ đẹp nhất để ngày mai có thể đến cổ vũ anh đá bóng.
Fon Chariya
Bộ này được không ta? Nhìn thì hở quá..
Fon Chariya
Bộ này thì lại kín quá, mùa này mặc nhìn như dở hơi ấy..
Fon Chariya
Bộ này thì hơi đơn điệu
Fon Chariya
Thôi, đại đại đi!
Sáng hôm sau, em mặc chiếc áo đá banh số 21 và chiếc quần jean đến sân bóng. Vừa đến nơi đã gặp Dao
Dao Tasinee Ratree
Này Fon, tớ ở đây! Sao tới trễ vậy?
Fon Chariya
Tớ bắt taxi, kẹt xe nên hơi trễ.
Dao Tasinee Ratree
Dù gì cũng chưa bắt đầu trận đấu, cậu đứng chờ thêm hai chị của tớ nha.
Fon Chariya
Được. Hai chị của cậu hả? Tớ tưởng cậu chỉ có một người anh trai thôi chứ!
Dao Tasinee Ratree
Đúng rồi, hai chị ấy là bạn tớ. Kìa! Chị ấy đến rồi!
Fon quay lại nhìn, cảm thấy người này rất quen
Fon Chariya
Sao nhìn chị này quen quen ta..
Dao Tasinee Ratree
Chị Film, em ở đây!
Film Chanakarn
Chào em, Dao. Xin lỗi nha chị đến trễ.
Dao Tasinee Ratree
Anh Check không đến cùng chị ạ?
Film Chanakarn
Anh ấy đang thi đấu ở Nhật, hết hôm nay anh ấy mới về.
Rồi chị Film nhìn sang em
Dao Tasinee Ratree
À, đây là bạn của em, Fon Chariya.
Film Chanakarn
À, chào em, Fon. Chị có nghe Dao kể về em rồi, em là fan cứng của Bank hả?
Nghe chị Film hỏi vậy, em có chút ngại ngùng, hai má khẽ ửng hồng, giọng khẽ nói
Fon Chariya
H-hả? Dạ.. đúng rồi ạ.
Chị ấy thấy em ngại ngùng như vậy thì nhẹ xoa đầu em
Film Chanakarn
Tối nay bọn chị định đi ăn đồ nướng, cơ hội để em làm quen Bank đó, muốn đi cùng không?
Fon nghe thấy vậy thì rất vui. Nhưng em chợt nhớ tối nay em còn bài tập chưa làm xong, em ngập ngừng
Fon Chariya
Em.. Tối nay em còn bài tập chưa làm xong, chắc em không đi được rồi ạ.
Film Chanakarn
Vậy sao? Vậy thì tiếc quá. Vậy một lát nữa chị sẽ nói Bank cho em chữ kí, chịu không?
Film Chanakarn
Thật mà. Thôi, bây giờ mình vào ha.
Dao Tasinee Ratree
Mình không chờ chị Nook hả chị?
Film Chanakarn
À, hôm nay chị ấy đến sớm, vào trong trước rồi, còn 3 đứa mình thôi.
Bước vào trong sân, em bất ngờ với tất cả mọi thứ. Ở Việt Nam, Fon chưa từng đến sân bóng để xem đá bóng bao giờ.
Fon Chariya
Woaa, rộng ghê!
Dao Tasinee Ratree
Này, thích không?
Fon Chariya
Thích chứ! Lần đầu tiên tớ được đến sân bóng đấy!
Dao Tasinee Ratree
Biết cậu thích như vậy, sau này lần nào tớ cũng sẽ dắt cậu đi.
Fon Chariya
Ôi đại ca, em theo vớiii
Dao Tasinee Ratree
Bạn cậu mà!
Fon Chariya
Mà sao cậu quen được chị Film vậy?
Dao Tasinee Ratree
Chị Film là người yêu của anh Supachok, anh ấy là đồng đội của anh trai tớ.
Fon Chariya
Anh trai cậu? Anh ấy là cầu thủ luôn sao?
Dao Tasinee Ratree
Đúng rồi, anh Seksan ấy.
Fon Chariya
Trời ơi ngưỡng mộ ghê!
Dao Tasinee Ratree
Ngưỡng mộ gì? Không chừng sau này người yêu của cậu sẽ là cầu thủ ấy!
Biết Dao đang trêu mình, em hờn dỗi
Fon Chariya
Này, tớ không có cửa đâu!
Dao Tasinee Ratree
Hehe. Này! Các cầu thủ ra sân rồi kìa!
Nghe Dao nói, em lập tức nhìn xuống phía sân bóng.
Dưới sân cỏ kia, một chàng trai nổi bật với làn da ngăm, gương mặt khiến bao cô gái phải mê đắm.
Anh bước ra sân, gương mặt dường như chẳng bận tâm điều gì.
Fon Chariya
Này Dao, anh Bank, anh ấy có lạnh lùng không?
Dao Tasinee Ratree
Chỉ hơi hơi thôi. Sao vậy?
Fon Chariya
Tớ thấy mặt anh ấy hơi nghiêm trọng.
Dao Tasinee Ratree
Không có đâu, anh ấy dễ gần lắm, đừng lo.
Khi hết trận, anh và các đồng đội tiến về phía khán đài giao lưu cùng các cổ động viên.
Khi anh tiến về phía em, chị Film lên tiếng
Film Chanakarn
Này Bank, em kí tên cho con bé này đi.
Bank Suphanat Mueanta
Em muốn kí ở đâu?
Em vội vàng đưa tay áo ra cho anh kí.
Fon lúc này có thể nhìn rõ từng đừng nét trên gương mặt anh một cách rõ ràng.
Fon Chariya
*Trời ơi, đẹp ghê! Mới ước hôm qua mà thành sự thật luôn rồi.*
Em mải ngắm anh đến đơ cả mặt, lúc này anh nói làm em thoáng giật mình
Bank Suphanat Mueanta
Xong rồi.
Rồi em nhanh chóng lấy trong túi ra một chiếc móc khoá nhỏ. Chiếc móc khoá anh hình quả bóng đá có khắc tên anh: Bank.
Fon Chariya
E-em có cái này cho anh ạ.
Anh cầm lấy chiếc móc khoá, khoé môi cong lên
Bank Suphanat Mueanta
Móc khoá sao? Cảm ơn.
Khi về đến nhà, em nằm lăn trên giường, tâm trí nhớ về khoảnh khắc buổi sáng nay, tim em không ngừng đập mạnh, em tự vỗ mặt mình vài cái
Fon Chariya
Tỉnh! Tỉnh lại đi Fon! Mày không tới được với ảnh đâu, mày là fan thôi, đừng mơ mộng nữa!
Tối hôm đó, khi đang làm bài tập, điện thoại em vang lên thông báo.
“Suphanat Mueanta đã thêm vào tin của mình”
Trong tấm hình anh đăng lên, có rất nhiều người. Họ đang cùng nhau mở một bữa tiệc BBQ nhỏ tại nhà của chị Nook và anh Pansa.
Nhưng có một điểm làm em chú ý, chính là chiếc smart key xe hơi trên bàn.
Em chụp màn hình lại, sau đó nhanh chóng vào phần album phóng to tấm hình ấy ra.
Chiếc smart key ấy được móc một chiếc móc khoá, giống hệt chiếc mà Fon đã tặng cho anh vào sáng nay.
Fon Chariya
Chiếc móc khoá đó.. Anh ấy trân trọng món đồ mà fan tặng thật đấy!
Dao Tasinee Ratree
💬: Fon, xem tin của anh Bank chưa? Anh ấy đã sử dụng chiếc móc khoá mà cậu tặng đó🤩
Fon Chariya
💬: Tớ xem rồi, anh ấy trân trọng đồ của fan tặng ghê
Dao Tasinee Ratree
💬: Vừa nãy anh ấy đã hỏi tớ về cậu đó
Fon Chariya
💬: Thật hả? Anh ấy hỏi gì vậy?
Dao Tasinee Ratree
💬: Anh ấy bảo giọng cậu nghe lơ lớ
Fon Chariya
*Thì người Việt mà cha*
Dao Tasinee Ratree
💬: À, còn nói cậu xinh nữa🥳
Fon Chariya
💬: Thật hả? Có lừa tớ không đó?
Dao Tasinee Ratree
💬: Đúng rồi, cậu là người đầu tiên sau 3 năm mà tớ nghe anh ấy khen đấy!
Em tắt điện thoại, mắt nhìn trần nhà. Trong đầu em lúc này đã có thể tưởng tượng ra 1001 kịch bản sau này.
Fon Chariya
Thôi, chỉ là fan thôi, cũng đâu phải người đầu tiên anh ấy khen. Trèo cao thì té đau, kệ đi vậy.
Nghĩ ngợi một lúc, em cũng chìm vào giấc ngủ. Đến cả trong giấc ngủ, em vẫn mơ thấy anh.
Đúng là, “uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo một đời”.
Comments
An Nhi
tiếp đi bàaa
2025-05-26
1