chap 4

nửa đêm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nằm nghiêng, nhìn Duy ngủ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em biết không…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh cứ nghĩ anh quen cảm giác cô đơn rồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng từ ngày em về… anh như người mất kiểm soát.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ mở mắt, không nhìn anh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì yêu?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải yêu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là cần.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là lệ thuộc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là nếu không có em… anh không biết sống để làm gì nữa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nghe bi lụy nhỉ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh không sợ em bỏ đi lần nữa à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sợ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng sợ còn hơn là chưa từng được ôm em lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Quay mặt vào tường, nụ cười nhạt thoáng qua môi/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh tin em dễ vậy sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải tin.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là cam chịu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh biết em giấu gì đó. Nhưng anh… không muốn tra.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngốc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ. Anh ngốc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngốc mới để bản thân trượt vào ánh mắt em một lần nữa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngốc mới yêu người từng khiến mình tưởng đã chết trong nỗi nhớ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng… ngốc này là tự nguyện.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/quay lại, áp trán mình lên trán anh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh nghĩ em còn là người cũ à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em tàn nhẫn hơn, khôn hơn, đẹp hơn, và xa hơn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng anh vẫn muốn giữ em ở đây…Dù là một mảnh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/vuốt nhẹ tóc anh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu em giết anh, anh vẫn yêu em chứ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/mỉm cười, mắt ươn ướt/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu chết trong tay em…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thì cũng là nơi an toàn nhất anh từng biết.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Im lặng ngồi dậy, rời khỏi giường/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đi đâu vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không ngủ được.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ra ban công một chút.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng hút thuốc nữa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tim em yếu mà.
Duy đứng sau cánh cửa kính, ánh đèn thành phố phản lên đôi mắt vô hồn. Một tay cậu cầm điếu thuốc, tay kia nắm lại như siết chặt điều gì đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/thầm thì/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tim yếu thật.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng không phải vì khói thuốc…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mà vì đang chật kín oán hận.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play