chap 5

Phim trường hỗn loạn.
Tiếng la hét vang khắp nơi.
Chiếc đèn trần nặng cả chục ký rơi thẳng từ trên cao. Không ai kịp phản ứng.
Nhưng… Quang Anh thì kịp che cho Duy.
Một tiếng rầm nặng nề. Mọi người ào đến.
Máu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/mắt mở to/
Mùi tanh xộc vào mũi.
Áo cậu thấm đỏ… nhưng đó không phải máu của mình.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/thều thào/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em… không sao chứ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/siết chặt vai anh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
…Anh ngốc đến thế là cùng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không sao… chỉ là vết thương nhỏ…May là em không bị gì.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại sao lại đẩy em?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Mắt mờ dần/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì em là… điều duy nhất anh muốn giữ.
Mắt Duy run lên. Một tia sợ hãi lướt qua. Cậu nắm lấy tay Quang Anh, lần đầu cảm thấy lòng bàn tay mình lạnh đến vậy.
---
Ở bệnh viện.
Quang Anh nằm yên, băng trắng một bên vai, vết thương dài sát gần xương quai xanh.
Bác sĩ
Bác sĩ
Rất may. Nếu lệch thêm vài phân… tim sẽ là nơi chịu lực.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
…Tôi biết rồi. Cảm ơn.
Vàng dịu chiếu lên gương mặt Quang Anh, nhợt nhạt, yếu ớt, nhưng vẫn mỉm cười như thể trong mơ cũng đang nghĩ về Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/thầm thì/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại sao lại là anh?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại sao lại dùng thân mình cứu người đáng chết như tôi?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/vuốt nhẹ vết thương, tay run nhẹ/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh càng yêu, tôi càng thấy ghê tởm bản thân.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh càng thật… tôi càng không biết mình là ai nữa.
Quang Anh khẽ cựa. Duy rụt tay lại, lập tức lấy lại vẻ mặt lạnh lùng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/mắt mở lờ mờ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em vẫn ở đây chứ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/giọng bình thản/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em đâu đi nổi nữa đâu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/cười yếu/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tốt.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu anh chết…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cũng chỉ muốn chết bên em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cắn môi. Đôi mắt đỏ lên một cách lặng lẽ/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng nói mấy câu khiến người ta hối hận như thế.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh không biết nó tệ đến mức nào đâu.
---
Khi Quang Anh ngủ lại, Duy đứng dậy, rời khỏi phòng.
Cậu đi thật nhanh, vào toilet bệnh viện, khóa cửa.
Và lần đầu tiên trong tám năm…
Cậu khóc.
Không biết là khóc vì Quang Anh…Hay vì trả thù chưa đến, mà trái tim đã lung lay.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play