[Kewtiie × Negav] Dính Chưởng Rồi!!
3.Ghen tuông - ngọt ngào
An bắt đầu cười nhiều hơn, nói chuyện với các bạn khác. Khi có người tặng quà, An không từ chối nữa.
Bạn cùng lớp (đưa một cái bánh nhỏ):
???
Tặng An nè, hôm nay An dễ thương quá!
Hiếu từ xa nhìn thấy. Cảm giác nhói một cái nơi ngực.
Sao dạo này… An không đi tìm mình nữa? Không đến lớp mình, không hỏi bài, không gọi “anh Hiếu” nữa…
Đinh Minh Hiếu
Sao em lại xa anh… Sao em không tìm anh nữa?
An vừa bước ra khỏi lớp thì… bị ai đó nắm tay kéo mạnh.An chưa kịp hoàn hồn đã thấy mình bị kéo vào cái phòng tối tăm đầy ghế hư và bảng cũ.
Cánh cửa đóng sập lại sau lưng. Một tiếng "cạch" vang lên – Hiếu khóa cửa.
Đặng Thành An
Anh làm gì vậy?!
An lùi một bước, né ánh mắt anh.
Đinh Minh Hiếu
Em làm gì mới đúng á!
Giọng Hiếu trầm, rõ ràng đang kiềm chế.
Đặng Thành An
Em làm gì đâu...
Đinh Minh Hiếu
Không đi tìm anh nữa.
Đinh Minh Hiếu
Không nhắn.
Đinh Minh Hiếu
Không nhìn anh.
Đinh Minh Hiếu
Cười với thằng khác.
Đinh Minh Hiếu
Lại còn nhận quà tụi nó?
Đặng Thành An
Ủa, em được nhận mà?
Đặng Thành An
Em được thích ai em muốn mà?
Giọng An run run, nhưng ánh mắt lại sáng rực đầy thách thức.
Hiếu cười nhạt, hai tay chống lên vách tủ sau lưng An, giam cậu bé nhỏ lại giữa vòng tay và khoảng cách:
Đinh Minh Hiếu
Ừ. Vậy anh cũng được giận, được ích kỷ, được ghen đúng không?
Đinh Minh Hiếu
Anh từ chối bạn nữ đó rồi.
Đinh Minh Hiếu
Ngay lúc em quay lưng bỏ đi.
Đinh Minh Hiếu
Anh đã từ chối liền.
Đinh Minh Hiếu
Anh thích em, Đặng Thành An à…
Hiếu nói khẽ, như thở ra một điều kìm nén từ lâu
Đinh Minh Hiếu
Nhưng em lại tránh anh, em biết anh bối rối lắm không…
An cắn môi. Mắt cay. Nhưng lần này không phải vì tủi.
Đặng Thành An
Em...cũng rất..thích anh.
Đặng Thành An
Em biết anh cũng thích em.
Đặng Thành An
Nhưng… em không muốn giành giật.
Đặng Thành An
Em chỉ muốn chờ.
Đặng Thành An
Nếu anh chọn em, thì anh sẽ tìm em..
Hiếu cười khẽ. Bàn tay siết lấy tay An, kéo cậu lại sát ngực mình:
Đinh Minh Hiếu
Anh tìm rồi đây.
Đinh Minh Hiếu
Tìm được rồi thì không để em chạy nữa.
Trong căn phòng nhỏ đầy bụi, giữa ánh sáng xuyên qua khe cửa, một nụ hôn dịu dàng chạm lên trán An.
Nhẹ như lời hứa, nhưng đủ làm tim An đập loạn.
Hiếu (ôm An vào lòng thật chặt):
Đinh Minh Hiếu
Vậy giờ đừng chạy nữa.
Đinh Minh Hiếu
Chỗ này nè – ngực anh nè – là chỗ của em.
An (ngẩn mặt, mắt lấp lánh):
Đặng Thành An
Vậy... giờ anh thấy em chưa?
Hiếu (hôn nhẹ lên trán An):
Đinh Minh Hiếu
Anh thấy em rồi.
Đinh Minh Hiếu
Từ đầu tới cuối, anh chỉ thấy mỗi em thôi.
Không bíc mình tên dì😞❤🩹
ổn chưa mấy bạn🤧
Không bíc mình tên dì😞❤🩹
có bị cấn cấn gì thì báo nghen
Không bíc mình tên dì😞❤🩹
lần đầu đụng dô
Không bíc mình tên dì😞❤🩹
nói đúng hơn là lần đầu up fic lên mạng🥰
Không bíc mình tên dì😞❤🩹
thường tui viết cho mấy đứa nhỏ trong nhà đọc thoi🤧
Không bíc mình tên dì😞❤🩹
ròiii ròiii
Không bíc mình tên dì😞❤🩹
ngủ ngoann💕
Comments