[Kewtiie × Negav] Dính Chưởng Rồi!!
1: Em khóc là do tôi tồy??
Đặng Thành An
Hức... Hức... An xin anh mà...
Đặng Thành An
Đừng bắt nạt An nữa được không...?
Tôi đứng đơ như tượng. Hai tay buông thõng, để mặc cái thân hình nhỏ nhắn đang dúi vào lòng mình, run lên từng đợt vì khóc.
Tiếng nấc của thằng nhóc vang lên nơi hành lang vắng người, như đấm thẳng vào ngực tôi.
Tôi – Đinh Minh Hiếu – trai lớn lớp 12A1, đẹp trai, học giỏi, có tiếng là "ác miệng" nhất trường, đang bị một bé lớp dưới ôm chặt lấy bụng, nước mắt thấm ướt cả áo sơ mi trắng.
Mà lý do á? Vì tôi trêu nó quá mức.
An chuyển đến trường tôi chưa được một tháng. Cái dáng nhỏ xíu, nói năng nhẹ nhàng như mèo con, sống sát vách nhà tôi nữa chứ.
Vừa gặp là tôi đã thấy dễ ghẹo rồi – nên hôm thì tôi lấy hộp sữa của nó, hôm thì giấu cặp, hôm thì nói dọa nó trượt lớp...
Tôi tưởng nó chỉ thấy phiền. Không ngờ hôm nay, nó lại khóc.
Tệ hơn nữa, là khóc trong lòng tôi!
Đinh Minh Hiếu
Ơ... ê… đừng khóc nữa... An...
Tôi lúng túng, lần đầu thấy cái gì đó nhói lên trong ngực mình.
Đặng Thành An
Anh lúc nào cũng ăn bánh của An… lấy tiền ăn sáng của An…
Đặng Thành An
Còn bắt An trực lớp dù tới phiên anh…
Nó nức nở như liệt kê tội trạng, khiến mặt tôi đỏ lên không vì ngại mà vì... xấu hổ.
Tôi cắn môi. Tự dưng thấy mình như một đứa khốn.
Đinh Minh Hiếu
Thôi… mai anh trả bánh… trả tiền… không… không chọc nữa…
Tôi vỗ nhẹ lưng nó, giọng lí nhí như con nít.
Nó ngước lên, đôi mắt ướt nhẹp, mũi đỏ, môi run run… Đẹp một cách kỳ lạ.
Và đúng khoảnh khắc đó, tôi hiểu rồi..
Tôi dính chưởng. Dính An rồi!!
Không bíc mình tên dì😞❤🩹
ê..
Không bíc mình tên dì😞❤🩹
ý là.. sợ viết ra đây ròi hỏng ai đọc
Không bíc mình tên dì😞❤🩹
truyện ngắn thoii
Không bíc mình tên dì😞❤🩹
tính làm one shot mờ nhớ up truyện chat đọc ngán chớtt🤧
Không bíc mình tên dì😞❤🩹
yên tâm đyy không có drop đâuuu soạn sẵn hết ờiii
Không bíc mình tên dì😞❤🩹
guột baiii ngủuu ngoann🌹
Comments