[Crows Zero] Mùa Việt Quất Không Tên
Chap 3.
Cuối buổi học, trời bất chợt âm u
Kurai đứng dưới mái hiên trước cổng trường, đợi cơn mưa bụi lướt qua
Trong tay nó là túi đựng vài trái cà chua và nắm rau vừa nhận từ bà ngoại lúc sáng - hôm nay đến lượt nó đem ra chợ chiều bán
Anzai Kurai
Chắc phải chạy nhanh một đoạn thôi
Kurai kéo lại dây cặp, siết chặt túi đồ rồi bước nhanh về phía con hẻm cắt ngang giữa hai trường
Hẻm nhỏ, đường trơn vì lớp rêu mỏng phủ kín từ những cơn mưa trước đó
Kurai bước cẩn trọng, nhưng…
Một cú va chạm bất ngờ khiến nó loạng choạng, túi rau quả rơi xuống, cà chua lăn lóc, rau văng ra khắp mặt đường
Một giọng trầm đanh bật ra, không mắng nó mà như mắng chính mình
Kurai ngẩng đầu lên, nhìn thấy một bóng dáng cao lớn, vai khoác đồng phục xộc xệch đặc trưng của… Suzuran
Gã trai cúi xuống, nhặt trái cà chua lăn đến chân mình
Mắt anh ta thoáng cau lại khi thấy nó
Tatsukawa Tokio
Là… cô gái hôm nọ?
Anh ta lầm bầm, có vẻ nhận ra Kurai từ đâu đó
Có lẽ là từ ánh mắt trầm mặc mỗi ngày anh nhìn thấy lướt qua phía trường đối diện?
Cũng có thể từ những câu chuyện đồn vớ vẩn mà hội Suzuran từng nghe kể?
Tatsukawa Tokio
.. Không sao chứ?
Giọng anh ta dịu đi, lạ lùng hơn vẻ ngoài bất cần kia
Kurai lắc đầu, cúi xuống nhặt lại rau
Nó nói gọn lỏn, không thèm nhìn mặt anh
Hai người đứng giữa hẻm nhỏ, không ai nói gì
Chỉ có tiếng bước chân bất chợt vang lên phía sau, một bóng người nữa tiến lại gần - cũng là trai từ Suzuran
Tokaji Yuji
Chà chà, ai khiến mày đụng phải mà trông mặt mày dịu vậy, Tokio?
Comments