-Có yếu tố bạo lực,vui lòng cân nhắc trước khi xem
-Không comment những lời lẽ gây khó chịu,thô tục
-Không cố ý xúc phạm các quốc gia nào,tất cả chỉ là giả tưởng và không có thật
________
_ 𝙈𝙤̣̂𝙩 𝙗𝙪𝙤̂̉𝙞 𝙨𝙖́𝙣𝙜 𝙠𝙝𝙤̂𝙣𝙜 𝙙𝙖̀𝙣𝙝 𝙘𝙝𝙤 𝙘𝙖̣̂𝙪_
Bảy giờ kém mười.Trời mưa lâm râm.Việt Nam đứng trong bếp, hai tay đỏ ửng vì nước lạnh,từng chiếc dĩa được lau đến sáng bóng như thể nếu còn một vết bẩn sót lại thôi,cậu cũng sẽ bị phạt bằng ánh mắt
Trên bếp lò,nồi cháo cá chép sôi ùng ục,để lại vệt nước trắng mờ bốc lên phía trần nhà.Cậu vừa tắt bếp thì sau lưng vang lên một tiếng kéo ghế sột soạt
𝙈𝙖̣̆𝙩 𝙏𝙧𝙖̣̂𝙣
Vẫn chưa xong à?
Giọng của Mặt Trận vang lên,không lớn,không gắt,nhưng thừa để khiến sống lưng cậu nổi gai
𝙎𝙤𝙘𝙞𝙖𝙡𝙞𝙨𝙩 𝙍𝙚𝙥𝙪𝙗𝙡𝙞𝙘 𝙊𝙛 𝙑𝙞𝙚𝙩𝙉𝙖𝙢
Em chuẩn bị xong rồi,cháo để nguội thêm chút là múc ra được//nhỏ giọng,tay vẫn tiếp tục lau ly thủy tinh//
𝙈𝙖̣̆𝙩 𝙏𝙧𝙖̣̂𝙣
Vẫn là giọng điệu nhẹ nhẹ kiểu không ai biết mình tồn tại.Cũng đúng thôi//cười cười//
𝙈𝙖̣̆𝙩 𝙏𝙧𝙖̣̂𝙣
Được ở lại nhà này là may rồi,đừng làm bộ đáng thương
Việt Nam không đáp,không phải vì cậu không muốn,mà vì cậu biết,phản ứng lại sẽ chỉ chuốc thêm lời khó nghe.Với một người như cậu – sống dưới danh nghĩa “con nuôi” – mọi hành động đều cần tính toán
Tiếng bước chân vang lên phía hành lang dẫn vào phòng ăn
Nhân vật chưa biết tên
???:Cháo cá chép?
Việt Minh bước vào,mái tóc vẫn còn chút ướt do tắm sáng.Anh liếc nhìn nồi cháo rồi quay sang Việt Nam
Việt Minh không nói thêm gì.Nhưng ánh mắt ấy đủ khiến cậu lạnh sống lưng,như thể vừa phạm một lỗi rất lớn
Một lúc sau,Việt Hòa cũng lững thững bước vào.Cậu ta mặc bộ đồ thể thao,mái tóc xù bù
Khác hẳn với hai người anh cả,Việt Hòa lúc nào cũng trông như vừa mới ngủ dậy,và cũng chẳng mấy khi để ý đến Việt Nam – trừ khi cậu làm sai điều gì đó
Việt Hòa
Có sữa không?//ngáp,ngồi xuống ghế//
𝙎𝙤𝙘𝙞𝙖𝙡𝙞𝙨𝙩 𝙍𝙚𝙥𝙪𝙗𝙡𝙞𝙘 𝙊𝙛 𝙑𝙞𝙚𝙩𝙉𝙖𝙢
Dạ có,em rót ngay//nhanh tay lấy ly nước//
Nghiêng bình rót sữa ra.Tay hơi run,vì vẫn còn lạnh,sữa trong bình lách tách nhỏ giọt vào ly
Bất ngờ,tiếng dép lê lẹt xẹt vang lên ở cửa.Là Đông Lào
Khác với ba người kia,Đông Lào bằng tuổi cậu.Nhưng ánh mắt lại chẳng giống ai trong nhà.Lạnh – đúng.Nhưng lạnh kiểu… không rõ vì ghét hay chỉ đơn giản là lười quan tâm
𝙀𝙖𝙨𝙩 𝙇𝙖𝙤𝙨
Có cơm không?
𝙎𝙤𝙘𝙞𝙖𝙡𝙞𝙨𝙩 𝙍𝙚𝙥𝙪𝙗𝙡𝙞𝙘 𝙊𝙛 𝙑𝙞𝙚𝙩𝙉𝙖𝙢
Cơm sáng nay em chưa kịp nấu…//ngập ngừng//
Cậu biết,trong nhà này,ai cũng có quyền đòi hỏi
𝙀𝙖𝙨𝙩 𝙇𝙖𝙤𝙨
Ờ//đi thẳng vào bàn ăn//
Một bữa sáng yên tĩnh đến lạ.Chỉ có tiếng thìa chạm bát,tiếng ghế kéo.Không ai nhìn Việt Nam,cũng chẳng ai hỏi cậu đã ăn chưa
Bởi vì chẳng ai rảnh mà quan tâm điều đó làm gì
Cậu chỉ đứng đó,lặng lẽ,tay lau khăn,mắt nhìn khay thức ăn còn thừa
Đúng lúc ấy, Đại Nam bước xuống cầu thang.Dù mặc áo sơ mi đơn giản,nhưng phong thái của ông vẫn toát ra sự lạnh lẽo nghiêm nghị
“Cha,” cả bốn người kia gần như đồng thanh
𝘿𝙖𝙞𝙉𝙖𝙢 {???}
Ừ//ngồi xuống đầu bàn//
Sau vài giây nhìn quanh, ông đột ngột hỏi
𝘿𝙖𝙞𝙉𝙖𝙢 {???}
Cháo ai nấu?
Tất cả im lặng
𝙎𝙤𝙘𝙞𝙖𝙡𝙞𝙨𝙩 𝙍𝙚𝙥𝙪𝙗𝙡𝙞𝙘 𝙊𝙛 𝙑𝙞𝙚𝙩𝙉𝙖𝙢
Dạ..Con nấu.
𝘿𝙖𝙞𝙉𝙖𝙢 {???}
Không tệ.Nhưng hơi mặn
𝘿𝙖𝙞𝙉𝙖𝙢 {???}
Lần sau chú ý
Việt Nam gật đầu.Một câu bình luận không mang thiện cảm,nhưng cũng không hẳn là mắng.Chừng đó là đủ để cậu cảm thấy nhẹ một chút trong ngực
...
Sau bữa sáng,khi mọi người rời bàn, Việt Nam mới dám ngồi xuống ghế sát tường, nhặt lại nửa bát cháo còn sót.Cậu ăn nhanh,không phải vì đói mà vì sợ bị phát hiện
Việt Hòa
Ăn lẹ vậy,tưởng mày nhịn luôn//cầm điện thoại//
𝙎𝙤𝙘𝙞𝙖𝙡𝙞𝙨𝙩 𝙍𝙚𝙥𝙪𝙗𝙡𝙞𝙘 𝙊𝙛 𝙑𝙞𝙚𝙩𝙉𝙖𝙢
//giật mình,cười trừ////...Em không đói lắm
Việt Hòa
Không đói mà mắt nhìn cháo từ sáng
Việt Hòa
Thôi ăn đi,mày ốm quá rồi đấy,mai người ta lại bảo nhà này ngược đãi//cười khẩy//
Việt Nam không trả lời.Dù đó là một câu đùa,nhưng nghe chẳng dễ chịu chút nào
Khoảng mười phút sau,cậu vác balo ra cửa chuẩn bị đến trường.Bước ngang qua phòng khách,cậu nghe thấy tiếng Xích Quỷ – người duy nhất trong nhà già hơn Đại Nam
𝙓𝙞́𝙘𝙝 𝙌𝙪𝙮̉
Thằng đó đi học rồi à?//mở Radio//
𝙑𝙞𝙚̣̂𝙩 𝙈𝙞𝙣𝙝
Dạ
𝙓𝙞́𝙘𝙝 𝙌𝙪𝙮̉
Nhìn nó giống đứa học được à?Chắc chỉ giỏi làm những công việc lao công//nhếch môi//
Việt Nam nghe hết.Nhưng cậu chỉ cúi đầu thấp hơn,bước chân nhanh hơn một chút. Cậu quen rồi.Quen với việc không ai tin mình sẽ đi xa.Quen với ánh mắt như thể cậu là một món đồ không ai muốn sờ vào
Ra khỏi cổng,trời vẫn mưa rả rích.Nước mưa ướt vai áo.Nhưng Việt Nam thấy nhẹ. Ở ngoài nhà, ít nhất không ai nhìn cậu như kẻ ký sinh
Trên đường đến trường,cậu lấy trong cặp một cuốn sổ nhỏ.Trên trang đầu là dòng chữ nắn nót
Cậu không biết,từ bao giờ mà lòng mình quen với cái lạnh.Nhưng cậu biết – rất chắc – rằng rồi sẽ có lúc, ít nhất một người trong ngôi nhà ấy,nhìn cậu… không phải bằng ánh mắt của kẻ xa lạ
Comments
ふたお
Ê câu này đau nha 😭
2025-05-31
7
✿Ami
ko bít tôi có bị máu M ko nhưng tôi thích ngược 🤗❤️
2025-06-04
1
Ngọc Bích
❓
2025-06-02
1